Ở đây, Lộ Miểu bắt gặp Thương Kỳ và bạn gái của anh ta mà lúc trưa
Kiều Trạch có nhắc với cô, bọn họ đang mở ván bài, một trước một sau
ngồi ngay đó.
Lộ Miểu ngạc nhiên, mỉm cười với bạn gái Thương Kỳ: "Trùng hợp quá,
anh chị cũng đến chơi sao?"
Bạn gái Thương Kỳ hình như khá bất ngờ với người một ngày vô tình
gặp ba lần, lần này không có vẻ xa cách như lúc trưa, cũng mỉm cười gật
đầu: "Hai người cũng đến chơi à?"
Lộ Miểu gật đầu cười: "Vâng."
Bạn gái Thương Kỳ liếc nhìn Kiều Trạch bên cạnh cô: "Bạn trai cô đấy
à?"
Lộ Miểu đỏ mặt lắc đầu: "Không phải... Anh ấy... là sếp của em."
Trong mắt bạn gái Thương Kỳ nhất thời xẹt qua một tia đã rõ, đều cùng
là cấp dưới của sếp.
Lộ Miểu hiểu vẻ rõ ràng trong mắt cô ấy, cũng không thấy xấu hổ, ở nơi
này, mượn danh nghĩa đi làm để dẫn theo người tình bạn giường đến phong
lưu mấy ngày cũng không ít đâu.
Cô ở trong mắt cô ấy, có lẽ là người tình của Kiều Trạch, hoặc là bạn
giường.
Thân phận bạn giường này khiến bạn gái của Thương Kỳ nhìn cô thêm
mấy phần thân thiết, cô ấy vốn theo Thương Kỳ đến đây chơi, bản thân
không thích cờ bạc, ở bên cạnh xem mà thấy vô vị, khó mà gặp được người
có duyên, lại là người có thân phận cũng gần giống mình, trong lòng xem
như gần gũi hơn, nhìn hai người đàn ông đang chăm chú chơi bài, cũng
không làm phiền, chỉ cười hỏi Lộ Miểu: "Chị đi lấy cà phê, cùng đi nhé?"