ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 370

Hoàng Giai Ngâm im lặng chốc lát: Cô không có ảnh của anh ấy ư?

Lộ Miểu lắc đầu, đúng là cô không có thật.

Hoàng Giai Ngâm gật đầu, thấy Ôn Lai đã về, bèn không nói gì nữa.

Không có người Hoàng Giai Ngâm muốn gặp, mới hơn mười giờ bữa

tiệc đã kết thúc vội vã, Hoàng Giai Ngâm lấy cớ thân thể không khỏe về
trước, những người khác cũng lục tục đi theo.

Lộ Miểu và Ôn Lai là người về cuối cùng, vừa đẩy cửa ra đã thấy Kiều

Trạch đứng trước hành lang, Lộ Miểu sợ đến mức suýt nữa thu lại bàn chân
mới vừa bước ra.

Kiều Trạch thản nhiên nhìn cô một cái, rồi tầm mắt lại dời sang phía

hành lang, mang theo mấy phần nghĩ ngợi sâu xa, sắc mặt lạnh lùng.

Lộ Miểu không nhìn ra được gì từ vẻ mặt bình tĩnh ấy của anh, đang do

dự có định lên chào hỏi hay không, thì Ôn Lai mới gặp Kiều Trạch một lần
đã chủ động cất tiếng, Lộ Miểu cũng chào hỏi đầy khách khí.

Kiều Trạch cũng chỉ đáp lại bằng nụ cười khách khí.

Lộ Miểu đã quá quen với biểu hiện đó của Kiều Trạch, đôi ba câu xong

liền đi trước với Ôn Lai.

Cô chỉ thấp hơn Ôn Lai một cái đầu, mấy ngày làm quen cô đã thân với

anh ta hơn, hai người cũng có đề tài chung, vừa đi vừa nói, thi thoảng Lộ
Miểu lại ngoái đầu nhìn anh ta, đôi khi Ôn Lai cũng đáp lại bằng nụ cười
nhạt đầy bao dung, nhìn từ phía sau, thật giống một cặp tình nhân, chỉ thiếu
nước cô không nắm tay anh ta.

Kiều Trạch vẫn nhớ lúc Lộ Miểu đi với anh không hề hoạt bát đáng yêu

như thế, hơn phân nửa thời gian đều như đầu gỗ, ngẩn ngơ ngây ngốc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.