ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 43

Cuối cùng trong sự nhõng nhéo cố chấp của cô, Kiều Trạch cũng thỏa

hiệp.

Chỗ anh ở cách bệnh viện không xa, đi xe khoảng 20 phút, là một tiểu

khu hơi cũ, phòng đôi ở tầng bảy, trên cánh cửa mang theo hơi thở của năm
tháng.

Đến trước cửa phòng, Kiều Trạch đoán chừng nếu cô không thấy anh vào

nhà thì sẽ không yên tâm mà đi, bèn lấy chìa khóa ra, ném cho cô: Mở cửa.

Lộ Miểu xỏ chìa khóa vào, theo quán tính vặn sang phải, nhưng lại

không vặn được.

Kiều Trạch đứng ngay bên cạnh cô, cô hơi căng thẳng, cô cũng không rõ

là do mối quan hệ không tên giữa anh với lãnh đạo của mình làm cô căng
thẳng, hay là chính bản thân anh khiến cô căng thẳng nữa, dáng vẻ mở cửa
không được khiến cô trông quẫn bách làm sao, mà người một khi quẫn
bách liền căng thẳng, mà căng thẳng thì ngược lại không thể mở được cửa.

Kiều Trạch đợi cả nửa ngày cũng chỉ thấy cô cong lưng vặn vặn nắm

đấm mà cửa cũng không mở, bất giác nhìn về phía ổ khóa, nhắc nhở cô:
Xoay sang trá...

Chữ trái còn chưa nói xong, cửa đã vang rầm một tiếng, cô không chỉ

làm gãy chìa khóa, còn bẻ gãy cả một miếng mang theo chìa khóa trên ván
cửa xuống, để lại một lỗ thủng đen tuyền trên đó.

Kiều Trạch: ...

Lộ Miểu cũng không ngờ lại như thế, sợ hãi nhìn đống sắt dư ra trong tay

mình, lập tức hóa ngốc tại chỗ.

Kiều Trạch đè nén xúc động nhìn cô: Tôi không có bảo cô phá cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.