ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 45

... Chuyện đó thì liên quan gì đến tôi chứ. Lộ Miểu chực như sắp khóc,

Tôi là người mà.

Tôi cũng đâu bảo cô là yêu quái.

Kiều Trạch ngoắc ngón tay với Lộ Bảo: Lộ Bảo.

Nét mặt Lộ Miểu lại nhất thời trở nên khó chịu, chỉ là Lộ Bảo không

thèm để ý đến Kiều Trạch, vẫn cứ thở hổn hển phì phò trước mặt cô, lắc
đầu lắc đuôi với cô, vô cùng nhiệt tình.

Tuy Lộ Miểu giao tiếp với chó không ít, nhưng cô chưa bao giờ gặp phải

tình huống một chú chó nhiệt tình quá mức với cô khi chỉ mới gặp mặt hai
lần như thế này, tự trong lòng cảm thấy kì quái, cũng không dám đáp lại nó,
chủ của nó còn đang nhìn cô như hổ rình mồi đây.

Chủ mày gọi mày đấy. Cô nói với nó.

Nó oẳng một tiếng.

Lộ Miểu chỉ vào Kiều Trạch, vẫy tay: Mau đến đó đi.

Lộ Bảo lại oẳng nữa, rồi ngoan ngoãn đi đến.

Kiều Trạch lại dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn cô.

Hình như nó có niềm yêu thích khó hiểu với cô rồi đấy. Kiều Trạch vuốt

đầu Lộ Bảo, tầm mắt cũng dừng trên người Lộ Miểu, Cô từng gặp nó rồi à?

Lộ Miểu mờ mịt lắc đầu: Đâu có.

Ánh mắt Kiều Trạch cứng lại, nhìn chằm chằm vào cô hơn hai giây, mắt

cô sóng sánh nước, như mang theo cảm giác mê li ngái ngủ, không phải
quá to, nhưng cũng không nhỏ, đôi đồng tử trong suốt, cũng khá thản
nhiên, lại có vẻ hơi mù mờ, cả người nhìn vừa vô tội lại vô hại, quả thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.