ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 453

Kiều Trạch không đáp.

"Dám chắc chuyện lúc này tôi làm chỉ mở mức độ nguy hiểm thấp, ít

nhất vẫn có chỗ tôi am hiểu." Lộ Miểu đưa mắt nhìn Lộ Bảo nằm sấp bên
cạnh, "Con chó được anh lựa chọn dám chắc không đơn giản, nhưng ngay
đến Lộ Bảo cũng đồng ý bỏ anh đi theo tôi, rất khó mà nói tôi không thể
thuần phục được mấy con chó ngao Tây Tạng kia."

Rốt cuộc Kiều Trạch cũng ngước mắt nhìn cô: "Cô biết cái gì gọi là chó

ngao Tây Tạng không? Nó có thể dễ dàng xé cô ra."

"Hoàng Giai Ngâm với Ngô Man Man sẽ không để chúng xé tôi đâu, bọn

họ chỉ là muốn thử tôi thôi."

"Phụ nữ đấu phụ nữ đấy, so ra thì dễ dàng hơn chuyện đàn ông đánh đàn

ông của các anh. Sự phòng bị của phụ nữ với phụ nữ, nhiều khi chỉ là đàn
ông thôi." Lộ Miểu nói xong ngồi xuống gần anh, "Anh muốn học cách tin
tưởng tôi, thì đừng nghĩ tôi đây không phải không được, tôi thật sự không
ngốc như vẻ ngoài."

Đột nhiên Kiều Trạch vươn tay ra, véo mạnh lên má cô: "Cũng chẳng

nhìn ra được có bao nhiêu thông mình."

Nhưng cuối cùng cũng không kiên quyết: "Tự cô để ý đấy, không được

thì lập tức rút lui."

Đến sáng thứ bảy khi cô định ra ngoài, thì anh đưa cho cô một chiếc đèn

pin tự vệ ngắn cỡ bàn tay: "Đừng để mình bị thương."

Lộ Miểu cất đồ vào túi xách, rồi ngẩng đầu cười với anh: "Sẽ không

đâu."

"Phân tích ngày đó của cô không phải đều đúng cả." Kiều Trạch nói, giũ

cổ áo khoác thay cô, "Chí ít có một chỗ cô đã phân tích sai, tôi không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.