ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 455

không dẫn chị, chị cũng không dám vào."

Lộ Miểu nhìn cô đầy ngập ngừng: "Thật sự đáng sợ thế sao?"

"Chó ngao Tây Tạng mà, đều rất đáng sợ." Ngô Man Man cũng nhìn vào

trong sân thăm dò, "Giai Ngâm còn có chút chuyện, có thể lát nữa mới ra,
bằng không..."

Cô ấy chỉ vào sân: "Em đi vào thử xem? Xem em có thật sự thuần phục

được chúng không?"

Lộ Miểu cười đầy gượng gạo: "Có thể tùy tiện đi lại hả?"

Ngô Man Man gật đầu: "Đương nhiên. Nhưng mà chị không biết chúng

được nuôi ở đâu, nhà cô ấy rất lớn, cây lại nhiều, lại không hay cho chúng
ăn cơm, bình thường đang đi lui đi tới, chợt chẳng biết từ đâu nhảy ra một
con chó ngao Tây Tạng sủa ầm ĩ, nhe răng trợn mắt về phía em, rất đáng
sợ."

"Nhưng cũng không sao đâu, có người nhìn đó mà, Giai Ngâm cũng

không để chó tùy tiện đả thương người khác đâu." Ngô Man Man nói xong
còn cười vỗ vai cô, "Không phải em có thiên phú trong chuyện thuần phục
chó mèo gì đó à, đi vào thử xem, không sao đâu."

Rồi hất cằm về phía cửa sắt đang mở một nửa: "Vào đi nào."

Lộ Miểu nhìn vào trong, chỉ thấy từng lùm cây rậm rạp, chẳng thấy chó

mèo gì.

Cô hơi chần chừ, quya đầu lại cười với cmm: "Vậy em vào trước."

Cẩn thận đẩy cửa ra, đi vào.

Một chiếc xe thể thao màu đỏ im lặng dừng lại trước cửa không một

tiếng động, cửa kính hạ xuống, Hoàng Giai Ngâm ló đầu ra khỏi cửa xe,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.