ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 687

"Tối qua rất xin lỗi..." Lộ Miểu theo bản năng tiếp lời, "Tôi uống say, hơi

mất khống chế hành vi, nếu làm ra chuyện gì vượt quá giới hạn, mong anh
chớ để trong lòng."

Kiều Trạch bị cô chặn họng.

"Nên em mới chạy trốn đúng không?" Anh hỏi.

Giọng Lộ Miểu nhỏ dần: "Tôi đi công tác..."

"Đi công tác vì muốn lén chạy trốn?" Kiều Trạch hỏi, giọng cực kỳ bình

tĩnh, "Có phải em đã quên cái gì rồi không?"

"..." Tim Lộ Miểu nảy một cái, "Cái... cái gì?"

Kiều Trạch: "Phí qua đêm."

Ba chữ này nói rất đàng hoàng, còn cực nghiêm túc, Lộ Miểu lúng túng

đỏ bừng mặt, một lúc lâu sau vẫn chẳng nói gì.

"Ngủ xong bỏ chạy, khách khứa còn biết ném lại hai trăm đồng, còn em

ném lại cái gì? Tờ giấy?" Kiều Trạch hỏi tiếp, dáng vẻ bình tĩnh như đang
giao dịch.

Lộ Miểu nhịn không được nhỏ giọng cãi lại, "Cũng không phải tôi ngủ

thì anh..."

"Hơn nữa anh cũng không bị..."

"Bạo cúc." Hai chữ này gần như được nhả ra từ giữa răng môi, tuy rất

nhỏ, nhưng Kiều Trạch nghe thấy, bị cơn tức của cô chọc cười.

"Không phải nói uống say sao?" Anh hỏi.

Lộ Miểu không lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.