ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 857

Lộ Miểu chỉ cao đến vai anh, vóc người lại nhỏ nhắn, bị anh ôm vào

ngực hôn, hoàn toàn không còn đường từ chối, ưu thế thể hình vào lúc này
đủ để anh làm chủ và chiếm hữu, cô cũng không muốn cự tuyệt, môi lưỡi
dây dưa dần dần sa vào, thiếu chút nữa đã không kiểm soát được, cũng may
Kiều Trạch là người lúc nào cũng có thể giữ vững lí trí, hôn một lúc liền
buông cô ra, nhưng trán vẫn tựa vào trán cô, hơi thở bình ổn đã trở nên rối
loạn.

Môi Lộ Miểu bị anh hôn đến sưng, cô dùng tay khẽ lau đi, thấp giọng

oán trách: Lát nữa còn gặp người ta.

Hai người chưa từng có hành vi thân mật nào như này ngoài nhà hay

khách sạn, có phần vì xung quanh lạ lẫm, mà văn phòng lại là nơi nghiêm
túc, hai người như thế khiến cô cảm giác như đang vụng trộm, rồi lại cảm
thấy thân mật ngọt ngào đến lạ, hơn nữa lúc này Kiều Trạch còn đang mặc
áo sơ mi đen dày đặc mùi cấm dục.

Văn phòng anh khá ấm, trên người mặc áo sơ mi đen phối với quần tây

đen, vạt áo sơ mi đều kéo ra ngoài thắt lưng, làm nổi bật dáng người cao
ráo, áo sơ mi bó sát cơ ngực săn chắc căng cứng, thấp thoáng lộ ra bắp thịt
cân đối, nhưng không đến mức căng chặt mà chính là toát lên cảm giác rắn
chắc. Trước ngực cởi hai cúc áo, để phanh vòm ngực, vì góc độ và khoảng
cách của cô mà loáng thoáng có thể trông thấy làn da màu lúa mạch của
anh, cả trang phục lẫn khí chất, không cái nào là không ngập tràn mùi vị
cấm dục.

Hai má Lộ Miểu càng đỏ hơn, không dám dựa gần anh quá, khẽ đẩy anh

ra, muốn lùi đến khoảng cách an toàn.

Kiều Trạch không cho, hai tay như cũ ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh

của cô, vừa sửa tóc giúp cô vừa thấp giọng hỏi: Bánh Trôi bảo em đến làm
gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.