ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 975

La Thần và những người khác cầm súng rượt theo.

Tiếu Trạm quay đầu lại nhìn Kiều Trạch, anh mím chặt môi, trên cánh

tay cầm ống nhòm gân xanh nổi gồ lên, nhiều lần anh đã muốn phá cửa lao
ra, nhưng rồi đành phải đè nén xuống.

Xung quanh núi hoang đều là những sường đất thấp bé, nhưng ũng may

lùm cây dày đặc, tạo chỗ trốn thuận lợi cho Lộ Miểu ẩn núp, cũng cản trở
tầm mắt theo dõi của bên ngoài.

Tiếu Trạm cầm bộ đàm, phân phó La Thần và những người khác: "Bắt

sống nhân chứng."

Kiều Trạch đặt ống nhòm xuống, nhìn vị trí của Lộ Miểu trên đồng hồ,

cầm lấy điện thoại thử gọi cho cô.

Rất nhanh điện thoại đã kết nối, âm thanh hoảng loạn nôn nóng của Lộ

Miểu từ đầu dây truyền đến: "Kiều Trạch... Làm sao bây giờ, em..."

"Lộ Miểu, em hãy bình tĩnh lại đã." Kiều Trạch ung dung ngắt lời cô,

nhìn chằm chằm vào vị trí của cô trên đồng hồ, "Em chạy về hướng đông,
vào khu vực nội thành, sau 2000 mét rẽ trái về phía nam, chạy về lại quốc
lộ, chốt kiểm tra bên này đã bắt đầu qua lại bình thường rồi, có thể bên
Hoàng Thường đã bố trí sẵn người tiếp ứng em." Hoặc là người của "Hoắc
tổng".

Kiều Trạch không rõ, nhưng Lộ Miểu nhất định phải chạy về quốc lộ, ở

đó nhiều người nhiều xe, quay lại đường cô mới có thể thoát hiểm.

Lộ Miểu đáp "được", vừa chạy vừa chú ý tránh đạn ở đằng sau.

"Chú ý né đạn đi." Kiều Trạch thấp giọng dặn dò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.