ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 987

Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Một người căm hận ma túy đến thế, làm sao có

thể qua lại với tập đoàn ma túy được chứ."

Kiều Trạch không tiếp lời, vỗ nhẹ lên vai cô.

Lộ Miểu cũng không nói thêm gì nữa, sau một hồi lâu im lặng bèn nhẹ

nhàng đẩy anh ra.

"Nếu anh nói..." Cô hít mũi, "Cậu ấy... Thật sự buôn bán ma túy, em nhất

định sẽ... truy nã cậu ấy đem về quy án... em sẽ không vì... vì cậu ấy... là
em trai mình... mà làm điều trái pháp luật… nên anh... không cần phải giấu
em..."

Giọng cô đã dần nghẹn ngào, hốc mắt cũng ửng đỏ.

Cô hầu như không khóc bao giờ, trừ lần đó cô quá chén chạy đến hỏi anh

vì sao có chuyện không thể đàng hoàng mà nói ra, thì đây là lần thứ hai.

Trong lòng cô Lộ Tiểu Thành chiếm vị trí rất lớn, nhưng dù có lớn hơn

nữa cũng không đấu lại nổi hai chữ "luật pháp".

Cô là người có tâm sự gì đều chôn xuống đáy lòng, cho dù có là chuyện

khổ sở hơn nữa cũng không giống người khác, dựa vào cảm xúc dao động
kịch liệt mà phát tiết ra ngoài, thậm chí là lúc này, trừ đôi mắt ửng đỏ ra, cô
cũng chỉ khẽ cắn môi dưới, quật cường nhìn anh, khiến trái tim anh như có
ai đó quất vào từng đợt này sang đợt khác, anh duỗi tay ra ôm cô vào lòng.

Dưới hoàn cảnh như thế, hai bên đều không dám có động tác thái quá

hay gây ra động tĩnh lớn, ngay cả nói chuyện cũng gần như chỉ dùng khẩu
hình, nhưng lúc anh ôm cô lại khiến ván giường kêu "két" một cái, ngoài
cửa cũng nhanh chóng có động tĩnh, Kiều Trạch nghe rõ có tiếng bước chân
đang tới gần, Lộ Miểu cũng nghe thấy, đưa mắt nhìn Kiều Trạch, anh phản
ứng rất nhanh lắc mình trốn ra sau cửa, tiếp đó cánh cửa được đẩy ra từ bên
ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.