ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 995

Lộ Miểu muốn đi tìm Kiều Trạch nhưng không tiện, luôn phải theo

Hoàng Thường xã giao với khách, vất vả lắm mới tìm được cơ hội đi nhà
vệ sinh, nhưng vừa đến hành lang chỗ rẽ vào nhà vệ sinh thì chợt một cách
tay từ trong bóng tối lặng lẽ vươn ra, bịt miệng cô kéo vào vách trong, cô
hoảng hốt giơ tay lên phản kháng theo bản năng, nhưng lại bị người đó đè
xuống.

"Là anh." Kiều Trạch thấp giọng nói.

Lộ Miểu nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu nhìn anh: "Sao lại thế này?"

"Lát nữa về giải thích sau." Kiều Trạch cảnh giác nhìn ra bên ngoài, "Em

nghĩ cách cùng anh trai rời khỏi nơi này đi."

Lộ Miểu gật đầu, thời gian cấp bách nên không dám hỏi nhiều, thấp

giọng dặn dò anh: "Một mình anh nhớ chú ý an toàn."

"Anh biết rồi." Anh cúi đầu hôn lên môi cô, tay nhẹ xoa tóc cô, "Đừng để

mình bị thương nữa."

Lộ Miểu "ừm" một tiếng, nhưng ngoài giả vờ khiến mình bị thương ra

thì cô không nghĩ được lí do nào để rời đi một cách quang minh chính đại,
thế nên khi quay lại giữa sảnh, cô nhân lúc cầm rượu cho Hoàng Thường
không cẩn thận để vết thương trên chân đụng vào góc bàn, cô "a" lên một
tiếng, đau đớn cúi người, tay che lên vết thương, sắc mặt đau đớn.

Từ Gia Diên biến sắc, cúi đầu nhìn cô: "Sao thế?"

Hoàng Thường cũng hơi đổi nét mặt, nhìn về phía cô.

Lộ Miểu xoa vết thương bị đụng đau, nhìn như sắp khóc: "Mấy hôm

trước ngã té bị thương, vừa rồi lại không cẩn thận đụng đến vết thương."

Từ Gia Diên đỡ cô: "Anh đưa em đi bệnh viện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.