ÂM THANH VÀ CUỒNG NỘ - Trang 225

tính bướng bỉnh di truyền ấy. Quentin cũng vậy. Lúc đó mẹ nghĩ nó đã thừa
hưởng cái bản tính ấy thì mẹ đặt tên cho nó như thế. Đôi khi mẹ nghĩ nó là
bản án mà Caddy và Quentin dành cho mẹ".
"Trời ơi" tôi nói. "Mẹ nghĩ hay thật đấy. Thảo nào mà đau ốm suốt đời".
"Cái gì?" bà nói. "Mẹ không hiểu".
Tôi lại mong như vậy" tôi nói. "một người đàn bà tử tế mà phải chịu đựng
nhìều mất mát thì không nên biết những cái đó làm gì".
"Cả hai đứa đều thế" bà nói. "Khi mẹ định dạy dỗ chúng nó thì chúng nó
làm áp lực với bố con để chống lại mẹ. Lúc nào bố con cũng nói không cần
kiểm soát chúng nó, rằng chúng nó đã biết thế nào là trong sạch và ngay
thẳng, và người ta chỉ cần học có thế. Giờ đây chắc bố con đã thoả lòng".
"Mẹ còn có thằng Ben để trông cậy" tôi nói. "Mẹ vui lên đi".
"Người ta cố tình ngăn mẹ dạy dỗ chúng nó" bà nói. Lúc nào cũng là nó với
thằng Quentin. Tất cả lo lắng vào hùa chống lại mẹ. Chống lại cả con nữa.
Dù con còn bé có hiểu gì đâu. Người ta luôn coi mẹ và con như người
ngoài, như với cậu Maury vậy. Mẹ vẫn bảo với bố con rằng chúng nó được
tự do quá nhiều, chúng nó gần gũi nhau quá nhiều. Khi Quentin bắt đầu đi
học là năm sau cũng phải cho nó đi, để hai đứa có nhau. Thấy con làm gì
mà nó không làm được là nó không chịu nổi. Nó đầy kiêu căng và tự ái hão
huyền. Và khi nó bắt đầu gây chuyện mẹ biết ngay thằng Quentin cũng cảm
thấy phải làm một trò gì đó tương tự. Nhưng mẹ không ngờ rằng nó lại ích
kỷ đến mức…Mẹ không ngờ nó…."
"Có lẽ anh ấy biết trước sẽ là con gái" tôi nói. "Thêm một đứa như thế nữa
làm sao anh ấy chịu nổi".
"Nó có thể bảo được em nó" bà nói. "nó hầu như là người duy nhất mà con
bé còn biết nghe lời. Nhưng mẹ nghĩ âu cũng là cái nghiệp báo".
Phải" tôi nói. "Khổ một nỗi rằng đó là anh ấy chứ không phải tôi. Không
thì mẹ đã khá hơn nhiều".
"Con nói thế làm mẹ đau lòng" bà nói. "Mẹ cũng đáng phải chịu lắm. Khi
bắt đầu bán đất cho thằng Quentin đi Harvard mẹ đã bảo bố con phải dành
một phần như thế cho con. Rồi khi Herbert đề nghị đưa con vào làm ở ngân
hàng mẹ bảo, giờ thì Jason có nơi có chốn rồi, đến khi nợ nần chồng chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.