ÁM YẾN - Trang 235

"Vì bạn trai đầu tiên của mình. —— Ha, không tin đúng không, nói ra

sẽ làm người ta cười rụng cả hàm mất." Tiền Đông Vi cầm que tăm xỉa
răng, giọng thay đổi, "Hồi đó nghèo lắm, mà đương nhiên bây giờ cũng
chẳng có tiền —— À, mình nòi mình thôi, chứ dĩ nhiên anh ta có tiền rồi,
không giống nhau —— anh ta còn đang học đại học, mình tốt nghiệp cấp
ba là ra đời ngày, anh ta không đóng nổi học phí, cho nên ——" Cô nhếch
môi như muốn nói "cứ như vậy đấy", "Sau đó anh ta biết chuyên, mắng
mình một trận, mình cũng rất giận, dựa vào đâu tôi kiếm tiền cho anh để
anh đi học mà còn bị anh chửi mắng, sau đó lại còn đanh nhau. Nhưng anh
ta thật sự rất thiều tiền, đành nhắm một mắt mở một mắt, rồi cứ dây dưa
kéo dài."

"Thế..." Thái Đường Yến bị màn tự thuật hỗn loạn của cô ấy làm cho

choáng váng, "Bố đứa bé... là tình đầu của cậu à?"

Tiền Đông Vi ngẩn người, rồi ôm bụng cười to giống như nghe phải

chuyện cười.

"Yến Tử, cái đầu này của cậu lớn lên thế nào thế? Việc này mà cũng

có thể nghĩ đến được, cậu muốn cười nhạo mình à? Ha ha ha —— "

Đây là vòng vo mắng cô đầu óc không tốt chứ gì, Thái Đường Yến

trông cô ấy là phụ nữ mang thai nên chỉ đành phải nhịn, giải thích: "Nếu
không tại sao đột nhiên cậu nghĩ đến người này... Nhất định là có nguyên
nhân rồi!"

Nụ cười của Tiền Đông Vi tắt ngấm, cô nàng khoát tay lắc đầu, "Cậu

đúng là đơn thuần. Có ai còn dây dưa với một thằng đàn ông đến nhiều năm
thế chứ."

Cuối cùng Thái Đường Yến ở lại đến khi nào Tiền Đông Vi mệt thì

mới về, leo đến tầng năm thì thấy trước cửa nhà mình có một bóng đen,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.