ÁM YẾN - Trang 285

Mày như thế không phải là chuốc tội sao, lại còn lãng phí tiền."

Thái Đường Yến cười ha ha hai tiếng, miệng mở ra rồi khép lại. Ngay

lúc nãy cô còn cảm thấy mình đã sai, không nên chống đối lại mẹ, nhưng
bây giờ Thái Giang Hào lại đùn đẩy hết trách nhiệm lên người cô, phủi
sạch bản thân, cô lại chẳng cam lòng.

"Mẹ là của tôi, tiền cũng là của tôi, liên quan gì đến anh."

"Ôi cái con này, mày ——" Thái Giang Hào lại giơ tay lên tính đánh

người theo quán tính, Thái Đường Yến né đi,còn Thái Quang Viễn rốt cuộc
cũng phát huy tác dụng của người lớn, đứng lên chặn gã lại, "Đây là bệnh
viện, đánh cái gì mà đánh, không sợ mất mặt hả."

Dù gì cũng có chỗ dựa, tuy không biết có thể vững vàng được bao lâu,

Thái Đường Yến trả lời, "Nếu không phải anh lắm mồm thì sao lại xảy ra
nhiều chuyện như vậy. Anh nói khoác cái gì không nói, tự dưng nói chuyện
của tôi với bà làm gì, bà có mà chết thật thì anh cũng là hung thủ."

Thái Giang Hào không ngờ cũng có ngày trái hồng mềm này lại cứng

như thế, dám chống đối lại gã, nhất thời giận trợn trừng hai mắt, lại muốn
đánh người.

"Đủ rồi ——!" Thái Quang Viễn quát lên, "Người còn ở trong phòng

cấp cứu đấy, hai anh em con có thể đợi bà ấy ra ngoài rồi hẵng gây nhau
sau được không hả."

Thái Giang Hào nào để ý đến lời khuyên của ông, hạ tay xuống thì nói

vào tai Thái Đường Yến. Thái Đường Yến lập tức hét lên, cuối cùng cũng
rước phải sự chú ý của người ngoài.

Một bảo vệ đi qua cảnh cáo, "Đang ở bệnh viện đấy, các cô cậu im

lặng lại chút, muốn gây nhau thì ra bên ngoài mà gây, đừng làm ảnh hưởng
đến người khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.