ÁM YẾN - Trang 325

Cách lớp thủy tinh màu trà nhạt, âm thanh của anh như bị lọc qua khăn

lông, nghe không ra cảm xúc gì, nhưng nội dung đã bộc lộ tất cả.

Anh nhắc nhở cô không làm tròn bổn phận. Hai tai Thái Đường Yến

đỏ bừng, khó chịu cực kỳ. Mở cửa ra đi vào, hai tay nhũn như con chi chi,
trong mắt chỉ có mỗi cây lau nhà kia.

Sau lưng vang lên giọng nữ gọi "Thường tổng", không lâu sau vang

lên tiếng bước chân cùng đi vào theo sau lưng, khóe mắt cô thấy được cây
gậy kia trước.

"... Đang còn lau sàn."

"Mấy giờ cô tan làm?"

Hai người ăn ý nhỏ giọng nói, đề phòng bên ngoài nghe thấy.

"Hỏi cô đấy, Thái Đường Yến."

Ngay đến tên họ gọi ra cũng hời hợt như ra lệnh.

"Năm rưỡi."

"Tôi sáu giờ, xong việc thì xuống phòng khách tầng một đợi tôi."

"Buổi tối tôi còn có việc."

"Đến thời gian ăn cơm cũng không có sao?"

Thái Đường Yến đã lau xong một vùng ở trước mặt, không thể không

xoay đến chỗ anh đang đứng. Cuối cùng vẫn không tránh khỏi.

"Một tiếng."

"Được." Thường Minh thở phào, kết thúc cuộc trò chuyện vi diệu ở

nhà vệ sinh nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.