ÁM YẾN - Trang 419

Anh kéo cô đi ra ngoài, tìm một quán cơm ở gần đó. Nhưng chuyện

trong lòng khó tiêu hóa nổi, cả hai đều không nuốt trôi cơm, chỉ cầm đũa
mà không nói gì.

Thường Minh đoán càng kéo dài thời gian thì cô càng cách gần nản

chí ủ rũ hơn. Một bát cơm cơ hồ nhai nuốt từng hạt một, trông chẳng khác
gì cạn kiệt sức lực.

"Cô ấy.. thế nào rồi?" Chính bản thân Thái Đường Yến đã sức cùng

kiệt quệ lắm rồi, vốn không còn hơi sức đâu mà quan tâm chuyện của
người khác, nhất là với tình địch lý tưởng có dây tơ rễ má khá sâu. Nay
cũng chỉ thuận miệng nhắc đến, tỏ ra không lạnh lùng gì.

Thường Minh thấp giọng nói như đang chia sẻ bí mật, lại như xúc

phạm vào điều cấm kỵ: "Người không còn gì đáng lo ngại, có điều đứa
con... không giữ được..."

Có một chớp mắt, Thái Đường Yến cứ ngỡ là Thường Minh đang nói

chuyện của hai người họ, cảm giác nghẹt thở khó gọi tên nảy sinh từ lồng
ngực.

"Thế sao..."

Thường Minh cũng dần dà phát giác đề tài nhạy cảm, bèn nói lảng đi:

"Em về nhà trước chờ anh được không, anh xử lý xong mấy chuyện bên
này sẽ về."

Đây là một quyết định sai lầm, từ ban nãy khi cô kéo vạt áo là có thể

nhìn ra, hôm nay Thái Đường Yến vô cùng thiếu cảm giác an toàn, nhưng
điều cần nhất cũng không phải là có Thường Minh bầu bạn mà là phương
án giải quyết hòa bình, có điều anh không lập tức tìm được cách nào cả.
Đầu óc Thường Minh khá rối, anh coi như đã gần tuổi nhi lập, không còn là
cậu thanh niên có thể kích động đưa ra quyết định được, quyết định của anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.