ÁM YẾN - Trang 530

Thái Đường Yến định nói sang chuyện khác, hy vọng hắn sẽ lấy lại

chút lương tri may mắn còn sót lại, "... Cô ấy đã mất con rồi, anh có biết
không hả?"

Phong Trạch sửng sốt, nhưng cũng chỉ một chốc mà thôi, hung ác bị

kiềm chế lại lần nữa ập đến. Lập tức Thái Đường Yến biết mình đi sai bước
rồi.

"Bây giờ có giữ được thì sớm muộn gì cũng sẽ mất thôi."

""

Sức nặng của im lặng trong nhiều ngày như đè xuống máy phát thanh

của hắn, lời nói đắc ý và uất hận như đôi tay tà ác nhào nặn mặt mũi hắn ta
trở nên vô cùng vặn vẹo.

"Thái Đường Yến, mày thật sự không nhận ra tao sao? Tao còn nghĩ

thôn chúng ta vất vả lắm mới có người nối nghiệp có thể thi lên đại học,
không ngờ mày và Thường Minh lại cùng xuất hiện trước mặt tao, xấu hổ
và tự tôn của mày đâu? Quá mất mặt cho người trong thôn. Đây cũng là
gen đấy, đều do gen quy định cả! Nhìn mẹ mày là hạng người gì thì biết
——"

"Anh im đi!"

"... Di truyền sẽ quyết định mày trở thành hạng người gì, mày tưởng

sau này có thể cố gắng sao —— Vô dụng thôi, đều vô dụng cả!" Phong
Trạch nghiến răng nói, "Tao sẽ không để cô ta sinh con, ha ha, làm sao tao
có thể để cô ta sinh ra một đứa ngu rồi gọi tao là 'bố' chứ."

Cảm xúc bị kích động khiến lời nói có mấy phần hoang tưởng, Thái

Đường Yến vô cùng tuyệt vọng, nếu một giây sau hắn ta lập tức giết cô thì
cô cũng không cảm thấy bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.