AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 261

nói cho em biết, trông em ra sao?

- Ôi! Trông em rất xinh đẹp, - Amber xác định và đứng lên mặc áo.

Cô cảm thấy lo lắng và khốn khổ, cực kỳ ghen tuông và thất vọng với cô

gái con chồng. Amber và Bruce đã qua một buổi trưa với nhau, ánh rực rỡ
của những giờ phút đó còn bừng lên trong cô. Thế mà bây giờ đã nổi lên
một Jemima trẻ đẹp liều lĩnh, nó xuất hiện đột nhiên như một tình địch
nguy hiểm. Vì, do thành hôn với một nhà buôn giàu có, đã có được một sự
kính trọng giả tạo mà cô cảm thấy nó làm cho mình kém hấp dẫn. Cô đã có
chồng còn Jemima thì chưa; mặc dù Samuel đã khẳng định là không đời
nào Carlton lại lấy một con gái nhà buôn. Amber vẫn lo sợ.

Cô mặc áo vào và không để ý tới Jemima, nhưng cô cảm thấy cặp mắt

của cô thiếu nữ chĩa thẳng vào mình, cô lại thấy tự tin. Quần áo cô mặc,
bằng đăng ten sămpanhơ, dưới lót sa tanh đồng màu có điểm những ngôi
sao bằng vàng nhỏ. Vẫn cứ tránh cặp mắt của Jemima, Amber tiến tới chỗ
để mũ để lấy những hòn ngọc.

Jemima kêu lên:

- Ôi! Trông bà sao mà đẹp thế! Chàng chẳng thèm để ý đến em đâu!

Amber mơ màng nhìn vào trong gương nhẹ nhàng nói:

- Tất nhiên là có chứ! Chưa bao giờ em đẹp như bây giờ.

Vừa lúc đó, người hầu phòng của Jemima thò đầu vào cửa phòng khẽ nói

với Jemima:

- Cô Jemima, ngài vừa mới đến và đang đi vào.

Trái tim Amber nhảy lên đập liên hồi, nhưng cô cũng không quay đầu trở

lại. Trái lại Jemima có vẻ xúc động như một nạn nhân trẻ tuổi sắp đến giờ
phải hành hình. Cô bé thì thầm:

- Chàng đến rồi. Lạy chúa tôi!

Điều đó biểu lộ sự bối rối đến tột cùng của cô bé, vì trong nhà

Dangerfield, dùng đến tên chúa không phải là hão huyền!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.