ÂN HỮU TRỌNG BÁO
Quyết Tuyệt
Chương 70: Đưa Ra Ánh Sáng
Đêm giao thừa có rất nhiều người không ngủ, Lý Thục Vân cũng vậy,
ngồi trong phòng khách ở tầng dưới chờ đến mười hai giờ.Ở thị trấn nhỏ
này, mùng một tết đều sẽ mở cửa đốt pháo. Vốn dĩ ban đầu là sáng mùng
một tết khi mở cửa ra thì sẽ đốt hai dây pháo, báo hiệu một năm kế tiếp
thành công phát đạt. Nhưng sau này không biết từ đâu lại có một cách nói,
nói rằng nên đốt pháo càng sớm càng tốt nên dần dần cũng thay đổi – bây
giờ, hầu hết mọi người trong thị trấn đều chờ qua mười hai giờ thì sẽ mở
cửa đốt pháo ngay.
Có rất nhiều người miền Nam không thức đêm chờ năm mới, ở nơi
nhỏ bé lại càng chẳng có bao nhiêu người quen thức đêm. Trước kia mọi
người ai cũng ngủ rất sớm, nhưng bây giờ vì đốt pháo mà họ đều gắng
gượng không ngủ, Lý Thục Vân chính là một trong số đó.
Thật ra Lý Thục Vân không thích ngủ muộn, nhưng bố mẹ đã dặn bà
ta rằng nhất định phải đốt pháo thật sớm, bà ta cũng chỉ có thể gắng gượng
không ngủ, một mình ở dưới nhà chờ tới mười hai giờ.
Trong phòng khách rất lạnh, dù Lý Thục Vân có đắp chiếc áo bông lên
chân thì cũng chẳng đỡ hơn được bao nhiêu. Mà trong cơn lạnh giá ấy, bà
ta lại nhớ đến con trai của mình.