ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 610

Nhìn Mạnh Manh một cái, Mạnh Ân nhặt tiền về: “Em không muốn

thì thôi.”

Thế này là Mạnh Ân định đi à? Mạnh Manh không dám tin nhìn Mạnh

Ân, quả thật không ngờ người này lại dám từ chối yêu cầu của mình, lập
tức đuổi theo: “Mạnh Ân, anh đừng đi! Nếu anh dám đi thì ngày mai tôi sẽ
đến trường anh, nói việc anh bỏ mặc sống chết của bố ra!”

Từ đầu Mạnh Manh đã đè nén tính cách của mình, nhưng bấy giờ thấy

Mạnh Ân không ăn mềm, cũng không quan tâm gì hết, thì chẳng che giấu
căm hận trong mắt nữa. Chỉ là dù nói như vậy, cô ta cũng hơi chột dạ –
không biết vì sao cô ta lại chẳng vào được trường của Mạnh Ân, nếu không
cũng sẽ không chờ ở đây.

Mắt thấy tay sắp bắt được Mạnh Ân, bỗng nhiên từ xa một chiếc điện

thoại bay tới đập vào mặt Mạnh Manh, khiến cô ta “oái” một tiếng bưng
chặt mặt mình. Đồng thời, bóng dáng Hàn Trọng Viễn cũng hiện ra từ chỗ
khúc quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.