làm game, có ý tưởng nào hay ho không? Có đủ kĩ thuật viên không?
Nghiên cứu tình huống kinh doanh[1] như thế nào?”
[1] Tình huống kinh doanh: hay business case, điển cứu kinh doanh.
“Khụ khụ… Không phải anh đây vừa mới nảy ra ý tưởng thôi à?” Tiết
Văn Bác hơi xấu hổ, mặc dù anh muốn làm game, nhưng nói thật cũng
không hiểu nhiều về lĩnh vực này. Công nghệ tin học lại càng hạn hẹp, lúc
chơi game sẽ dùng plug-in[2]. Hết cách mà, anh học Đại học khoa quản trị
kinh doanh chả liên quan gì đến máy tính cả. Mà anh cũng chẳng hề thích
thú gì với ngôn ngữ lập trình C.
[2] Plug-in: bộ phần mềm hỗ trợ để gia tăng những tính năng cụ thể
cho một phần mềm ứng dụng lớn hơn, thường được sử dụng trong các trình
duyệt web để chơi video, quét virus, và hiển thị các loại tập tin mới. Ví dụ
như Adobe Flash Player hay QuickTime,…
“Làm game đúng là một ý tưởng rất hay, nhưng muốn làm ra game
chất lượng thì phải có tiền, có người, có thời gian. Hơn nữa vất vả làm ra
rồi, cũng chưa chắc dân mạng đã thích, việc này phải từ từ thực hiện mới
được.” Hàn Trọng Viễn nói, “Cậu Tiết có biết bây giờ game hot nhất trong
nước là gì không?”