miệng nhỏ nhắn: “Nhưng nàng ta nhìn chằn chằm mặt ngươi, tròng mắt
kém chút cũng lồi ra.” Những lời này mùi chua nồng đậm, ngay cả Tô
Tuyển ngốc tự nhiên cũng cảm thấy không thích hợp.
Sao mà cảm giác yêu nữ này có chút quái dị.... Tô Tuyển trái lo phải
nghĩ, nhưng hắn chưa bao giờ để tâm đến tình yêu nam nữ, càng sẽ không
nghĩ đến chuyện Diệp Huyên thế nhưng thích mình. Bởi vì một nữ nhân
khác nhìn mình lâu một chút mà nổi lên ghe tuông, ngẫm lại loại sự tình
này không thể xảy ra trên người yêu nữ ma giáo.
Nếu Diệp Huyên có thể nghe thấy tiếng lòng Tô Tuyển, chỉ sợ sẽ ngay
lập tức tức đến hộc máu. Tình trạng trước mắt khiến nàng rầu rĩ không vui,
tuy Tô Tuyển bị chính mình ăn được không sai biệt lắm, nhưng đồ ngốc
này vẫn chưa có động tâm. Người mình thích không thích mình, nhưng vẫn
phải miễn cưỡng cười nói trước mặt hắn, giả bộ vân đạm phong khinh. Tuy
Diệp Huyên là yêu nữ ma giáo, nợ máu trên tay rất nhiều, nhưng bây giờ
cũng chỉ là một thiếu nữ mười sáu tuổi mới biết tư vị của tình yêu.
Thấy vẻ mặt Tô Tuyển thanh nhàn, thoải mái, Diệp Huyên không khỏi
cảm thấy bực mình, đột nhiên vươn tay véo một cái dưới háng hắn: “Quỷ
chán ghét!”
”Đừng!” Tô Tuyển bất ngờ không kịp đề phòng côn thịt bị véo một cái,
ngay lập tức hô đau, thiếu chút nữa đau đến nỗ quỳ trên mặt đất:“Ngươi!”
Hắn cắn răng, vừa cảm thấy ủy khuất vừa thấy phẫn nộ, “Ngươi rốt cuộc là
muốn làm gi?”
”Ta muốn là gì....” Thiếu nữ sâu kín liếc nhìn Tô Tuyển một cái, vươn
cái lưỡi thơm tho ra liếm trên môi một vòng, nở nụ cười mập mờ, “Ta nghĩ
muốn chàng... Tướng công, ta nghĩ muốn chàng.” Lời vừa thốt ra, Tô
Tuyển cũng bị nàng điểm trúng huyệt đạo đứng tại chỗ không thể động đậy.
Diệp Huyên từ tốn cởi bỏ từng lớp quần áo trên người, cho đến khi thân thể
mềm mại hoàn toàn lõa lồ trước mắt Tô Tuyển. Nơi thần bí giữa hai chân