ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 485

“Tù chung thân.” Diệp Huyên rũ mắt, thấp giọng trả lời. Tâmcôngày

càng chìm sâu xuống đáy, đột nhiên cảm thấy bản thân mìnhthậtbuồn cười.
Đúng vậy,côđãlàmmộtchuyện sai lầm, bị trừng phạt là chuyện đương nhiên,
“thậtxin lỗi.”côcúi thấp đầu, trong giọngnóitràn đầysựhổ thẹn.

Crato bỗng cảm thấy nhàm chán vô vị đứng lên, quả nhiên, Diệp Huyên

tỉnh táo cùng với Diệp Huyên coi trời bằng vung tối hôm qua hoàn toàn
khác nhaumộttrờimộtvực. Nhưng Crato cũngkhôngnghĩ rằngcôlà người có
nhân cách phân liệt, chẳng qua là bởi vì,côgáinày che giấu con người của
mình quảthậtrất tốt. “đithôi.”hắnxoay người, đôi giày bóđitrêncỏ phát ra
tiếng sột soạt, “Nếu nhưcôkhôngmuốn lạimộtlần nữa giống nhưmộtcon
mèo động dục,thìcách cây đại thụ này xamộtchút.”

Sau đósựxấu hổ cùng yên tĩnh bao trùm suốt cuộc hành trình.

Diệp Huyên cúi đầuđiphía sau Crato,cônhận ra Crato cũngkhôngphải

thựcsựtrừng phạtcô, nhưng trong lòngmộtchút thở phàonhẹnhõm
cũngkhôngcó. Đầu tiên là áy náy, tiếp đó là hối hận, sau đó…chính là sợ
hãi.

Đến tột cùngcôlà vì sao, lạikhôngmộtchút suy nghĩ liền mạnh mẽ xâm

phạm Crato. Đúng là,côbị ảnh hưởng bởi cây đại thụ kia. Loại cây có thể
phát ramộtmùi hương có khả năng thôi thúc tình dục. Nhưngcônhớrõsuy
nghĩ lúc đó của bản thân,côđãkhôngchút do dự đem Crato đè xuống, đó
làmộtcảm giác…Vui sướng, cảm giác được thỏa mãn mong muốn.

côkhôngmuốn thừa nhận, trong thâm tâmcôlại khát vọng thân thể của

Crato, thậm chícôcòn muốn có được.... trái tim củahắn.

“Trời ạ…” Diệp Huyên thất vọng che mặt, đúng là điên rồi, bản

thâncôđiênthậtrồi, chuyện này căn bản làkhôngthể xảy ra.

Hơn bảy trăm năm trước, ở thời điểm khi mà nhân loại chưa tiến nhập

vào kỷ nguyên vũ trụ, thông qua hạng mục nghiên cứu nhân loại của trụ sở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.