ĂN THỊT CHI LỮ (CUỘC HÀNH TRÌNH ĂN THỊT) - Trang 657

thành bộ dáng nhưhiệntại. Nhưng cho dù như vậy nàng vĩnh viễn
cũngkhôngcó dũng khí để tìm hiểu. Bước chân hơi ngừng lại, ngay sau đó,
Diệp Huyênkhông do dự tiếp tụcđivề phía trước.

Có lẽ nàng làmộtnữ nhân tàn nhẫn, so sánh với nàng, Tạ Diễm

cũngkhôngkém hơn nàng. Người muốn tìnhyêuthìích kỷ và chiếm đoạt,
cònngười muốn tự do lại nhát gan cùng lạnh bạc, rốt cuộc ai so với ai hèn
hạ hơn? Thời điểm Tạ Diễm hành hạ nàng có từng cảm nhận đượcmộtchút
vui sướng nàokhông? Diệp Huyêncũngkhôngmuốn hỏi, bởi vì đáp
ánđãrõràng. Nàng thở dàimộthơi, trước mắt là bóng đêm dày đặc, Diệp
Huyên cũngkhôngbiết con đường phía trước ở phương nào.

"Tại sao lại thở dài?"

Nghe được thanhâmquen thuộc, cả người Diệp Huyên như bị đóng băng.

Nàng chần chờ quay đầu, giờ khắc này, nàng thế nhưng
pháthiệnmìnhđangphát run.

"Vì sao?" Tạ Diễmđangđứng sau lưng nàng,hắnmỉm cười, giống

nhưđanghỏimộtchuyệnkhôngquan trọng, mà Diệp Huyên cũngkhôngphải là
ngườitrênđường chạy trốn bịhắnpháthiện.hắnchậm rãiđivề phía Diệp
Huyên, bước chân thong thả,trênvạt áo mang theo những vết máu mới - -
hiển nhiên,hắnvừa về tới Thiên Diến giáo liền đuổi tới, "Nên than thở có lẽ
là tađi..." Tạ Diễm vươn taynhẹvỗ về hai má Diệp Huyên, ánh mắthắngiống
nhưđangnhìnmộtđứa trẻ nghịch, mang theo cưng chìu trách cứ cùng ôn
nhu, "Nàng luônkhôngngoan như vậy, A Huyên... Tại sao phải chạy trốn?"

Những lời này nháy mắt đốt lên lửa giận trong lòng Diệp Huyên: "Vì sao

ư?" Nàng cười lạnh hỏi lại, "Ngươi còn muốn hỏi ta vì sao?!" Lặpđilặp lại
tra tấn nhục nhã, nàngkhôngtrốn, chẳng lẽ còn phải chờ tới khi chính mình
cũng trở nên bệnh hoạn giống Tạ Diễm sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.