ĂN TƯỚNG CÔNG - Trang 15

Quế hoa đình u tĩnh, hoa quế nở rực rỡ trắng một khoảng trời, uyển

chuyển mềm mại, là hoa vương của các loài hoa ở phía bắc.

“Quyết không đi”. Thanh âm vọng ra từ sau tán cây.

“Ngươi không có quyền nói không”. Kinh Tề Tu cái đầu đau như bị bổ

làm đôi, nữ nhân nhà người ta ôn nhu hiền tuệ, còn nữ nhân Kinh gia của
lão sao lại ngang bướng khó bảo tới vậy?

Một ngày nào đó chắc chắn lão sẽ bị ba nữ nhân này làm cho tức chết

mất, trước tiên cứ phải đem lão tam cấp cho vị hôn phu của nàng quan tâm.
Đầu tiên là bản thân mình cũng sẽ được vui vẻ thoải mái đôi chút, thêm nữa
hai đứa nó ở chung lâu ngày sẽ nảy sinh tình cảm, gạo nấu thành cơm luôn
là hay nhất … A a, chỉ cần vừa mới tưởng tượng ra, lão đã thấy phấn khởi
vô cùng rồi.

“Ta đã cùng Mạc phu nhân nói chuyện kỹ lắm rồi, ngày mai ngươi đi

đi cho ta bớt một gánh nặng”. Kinh Tề Tu thầm nghĩ, Mạc trang kinh doanh
nhiều năm, sớm đã nắm giữ toàn bộ Nghiễm Châu, việc kinh doanh nhỏ
nay đều do người hầu quản lý –

“Phụ thân, người thua rồi”, Kinh Vô Song cất lời cắt đứt dòng suy

nghĩ của lão, miệng cười mà như không cười. Phụ thân đến tột cùng trong
lòng lại có chủ ý ma quái gì nữa vậy, biết rõ là sẽ thua ta, thế mà vẫn tìm ta
đánh cờ?.

Kinh Tề Tu nhìn kỹ lại bàn cờ, ảo não vò đầu bứt tóc, “ván này không

tính”, vừa nói vừa thua quân tỏ ý muốn chơi lại.

“Nói thực ra đi phụ thân, người thừa dịp đại tỉ không có ở nhà, tới tìm

ta chắc không phải chỉ là để đánh cờ chứ?”. Kinh Vô Song cúi đầu phủi
phủi những cánh hoa quế vương trên người, tiện tay quay người vuốt má
Thu Cúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.