ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 29

Lục Tịnh An bĩu môi, không hiểu sao trong lòng sinh ra một chút

buồn bực.

“Đó không phải đồng phục học sinh trường Trung học Số 1 sao?”
“Học cùng trường với chị An à?” Liên Vũ vẫn duy trì động tác dâng

thuốc lá trong tay, nhìn nữ sinh hỏi, “Chị An có quen không?”

Lục Tịnh An hừ lạnh một tiếng, nuốt trở lại lời từ chối tính nói rồi

rút một điếu thuốc từ trong gói thuốc lá của Liên Vũ ra, ngậm ở trên
môi.

Liên Vũ thấy thế, vội dùng bật lửa châm thuốc cho cô.
Ngón tay Lục Tịnh An kẹp thuốc, dùng sức kéo một hơi, sau đó

thuần thục nhả một vòng khói vào không trung.

Trong làn khói lượn lờ, thiếu nữ nhìn về phía Phỉ Minh Sâm đang

đứng ở xa xa, hất cằm khiêu khích.

Nếu không tẩy cho trắng được thì có đen thêm chút cũng chẳng sao,

cho cậu ta biết phải an phận một chút, bớt trêu chọc vào cô.

Phỉ Minh Sâm nhìn cô, chân mày nhíu chặt, không biết đang suy

nghĩ điều gì.

“Anh Sâm, chúng ta đi mau thôi, những người đó không dễ chọc

đâu!” Mục Minh sắp khóc lên rồi. Truyện được edit tham gia event và
đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác.
Cám ơn.

Đám Liên Vũ đông như vậy, đánh nhau lại giỏi như thế, nếu chúng

lại động tay thì e là cái… cái chị gái nhỏ được gọi là ‘chị An’ kia cũng
không giúp được bọn họ nữa đâu nhỉ?

Phỉ Minh Sâm nhìn cậu nhóc một chút, lại liếc mắt nhìn Lục Tịnh

An, sau đó mới thu hồi tầm mắt, quay đầu xe một lần nữa, nói với
Mục Minh: “Lên đây đi, anh đưa em về.”

“Vâng vâng, cảm ơn anh Minh Sâm!”
Mục Minh nhanh chóng leo lên yên sau xe của Phỉ Minh Sâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.