ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 32

Lục Tịnh An liếc mắt, hai tay đút vào túi, sau đó liền đi thẳng vào

cửa nhà mình trong ánh mắt soi mói của một người một chó bên kia.

Phỉ Minh Sâm hơi ngạc nhiên nhìn qua nhà kế bên vài lần.
Cậu có nghe ba mẹ nhắc tới gần đây có người dọn vào căn nhà đã

để trống rất lâu này. Nhưng không ngờ là trùng hợp đến vậy, lại là
thiếu nữ xấu xa ngồi cùng bàn mà hôm nay cậu mới quen biết kia.

Cậu cũng chỉ nhìn thêm vài lần rồi kéo xích lôi con chó lông vàng

đi vào sân nhà mình.

“Anh hai, anh dắt Tiểu Đại đi dạo về rồi ha!”
Có một đứa bé ra đón, vui vẻ nhào tới trước, dùng hai tay ôm đầu

con chó lông vàng vuốt ve điên cuồng. Tiểu Đại cũng không tức giận,
còn dùng sức vẫy vẫy cái đuôi. Truyện được edit tham gia event và
đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác.
Cám ơn.

“Bữa ăn của nó giao cho em đấy!” Phỉ Minh Sâm đưa dây xích tới

tay đứa bé, nhàn nhạt dặn dò.

“Không thành vấn đề, cứ giao cho em!” Đứa bé lập tức cao giọng

đồng ý.

Cùng với tiếng cười của nhóc con là tiếng tru vui vẻ của Tiểu Đại.
Trước cửa nhà, Lục Tịnh An nghe được tiếng nói chuyện bên sân

nhà kế bên thì tay đang vặn chốt cửa ngừng lại.

Vậy mà tên kia lại ở ngay nhà kế bên?
Chân mày cô hơi nhíu lại, đẩy cửa đi vào trong nhà.
Nhà họ Lục ánh đèn sáng trưng. Lục Tuyết Cầm đã nấu một bàn

thịnh soạn, các món bày lên bàn ăn còn đang bốc khói nghi ngút, có
chút ấm áp. Dù vậy vẫn không át đi được không khí quạnh quẽ trong
căn nhà.

“An An, con về rồi à?” Lục Tuyết Cầm bưng chén đũa từ trong bếp

đi ra.

“Vâng.” Lục Tịnh An nhàn nhạt gật đầu, lập tức đi lên lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.