ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 442

Chương 68: Luận bàn về việc “ăn giấm” tổn hại tới

bản thân thế nào.

Edit: Táo Mèo
Sau khi cúp điện thoại, Lục Tịnh An nằm trên giường vừa đá chân

tập thể dục, vừa cau mày suy nghĩ. Truyện được edit tham gia event và
đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác.
Cám ơn.

Trực giác nói cho cô biết rằng vừa nãy Phỉ Minh Sâm có vẻ kỳ

quặc. Bình thường bám người ta là thế, vậy mà nay lại thẳng thừng
cúp điện thoại như vậy ư?

Con người này có phải gạt cô điều gì không? Cô nhíu mày thầm

nghĩ.

Di động đặt một bên chợt rung lên, tưởng là cậu gọi tới, trong lòng

cô thoáng vui mừng, nhưng cầm lên nhìn lại phát hiện hóa ra là thầy
Cố Lâm.

Trễ như này rồi mà thầy Cố còn gọi tới làm gì nhỉ? Từ sau khi thầy

nghỉ dạy thêm ở nhà cô thì bọn họ rất hiếm khi liên lạc. Dù là ở trường
thì cơ hội để hai người nói với nhau cũng không nhiều.

Lục Tịnh An dừng động tác chân, nhấn nút trả lời.
"Alo, thầy Cố ạ?"
"Ừ, Tịnh An ngủ chưa?"
"Chưa ạ." Lục Tịnh An ngồi dậy, cầm cốc nước ở đầu giường nhấp

một ngụm, "Có chuyện gì hả thầy?"

"Ừ, cũng không có gì quan trọng, chỉ là lâu rồi không liên lạc cho

nên muốn hỏi thăm tình hình của em thôi. Sao rồi? Ba em có còn quấy
rầy hai mẹ con không?"

Giọng nói nhỏ nhẹ của Cố Lâm truyền tới, vẫn y hệt như ngày xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.