ĂN VẠ CHỊ ĐẠI - Trang 9

hoảng hốt không nóng nảy, khiến người ta nghe xong thấy rất thoải
mái.

Nghe rồi lại thấy dễ buồn ngủ...
Cơn buồn ngủ kéo tới, Lục Tịnh An cố sức chớp chớp mắt, bỗng

nhiên lại nghĩ tới đôi mắt kia của cậu ta, đen bóng trong suốt. Một đôi
mắt thật đẹp.

Cảm giác... Hơi giống với thư sinh mặt trắng trên phim truyền hình.
Phỉ Minh Sâm rất muốn tập trung chú ý vào sách giáo khoa, nhưng

ánh mắt của cô phóng tới quá mức sỗ sàng, khiến cho cậu không bỏ
qua được.

Cậu nghiêng đầu nhìn cô, mắt tỏ vẻ khó hiểu.
Lục Tịnh An cũng không tránh né, khẽ hất cằm, trong mắt tràn đầy

khiêu khích.

Phỉ Minh Sâm nhíu nhíu mày, biết cô ấy không chào đón mình, cậu

cũng không lảng tránh.

Hai người đối mặt, giống như một cuộc chiến chạm vào là nổ ngay

vậy.

Có điều ngay lúc này, Mạc Xảo Xảo ngồi ở phía trước Lục Tịnh An,

cũng chính là nữ sinh trước đó đã tiếp lời, vừa xoay đầu lại tính nói
chuyện với cô thì trông thấy cảnh này. Cô ấy không khỏi ngẩn người.

"Reng! Reng! Reng!!!" Ngay lúc này tiếng chuông kết thúc thời

gian đọc bài đầu giờ vang lên.

Cán sự môn gấp sách đi xuống khỏi bục giảng.
Mạc Xảo Xảo còn chưa kịp nói chuyện đã đột nhiên nghe tiếng

nhắc nhở của Điền Minh trên bục giảng: "Kì thi khảo sát vào thứ bảy
này, thông tin về nơi thi đã được đính trên bảng thông báo."

Tất cả học sinh trong phòng nghe lời cô giáo nói xong thì kêu rên

một trận.

Điền Minh không để ý tới, tiếp tục nói: "Mọi người đừng quên mình

thi ở phòng nào, cũng nhớ mang thẻ học sinh và bút chì tẩy được, giấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.