ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 156

Hắn hắn hắn, hắn được Tiểu Thất ôm vào trong ngực rồi sao! Ô ô ô!

Cảm giác này thật kích động!

“Trời ơi!” Ngay lúc Tiểu Thất đang trấn an, mà Cố Diễn ngây ra như

phỗng. Tiểu Đào mắt sắc phát hiện, Đại Bạch chảy máu mũi ...

Nàng ta vội vã la lên: “Tiểu thư mau buông Đại Bạch ra, hắn chảy

máu mũi.”

Tiểu Thất cúi đầu vừa nhìn, quả thế, một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng

bệch, thấp thỏm: “Là ta làm hắn buồn bực sao?” Nàng lại phạm sai lầm!

Cố Diễn tùy ý để Tiểu Thất rửa sạch mặt cho hắn, lại ngăn chặn mũi,

khuôn mặt đã hồng không thể nhìn. Này quá mất mặt, hắn một tiểu thế tử
vương phủ, thế nhưng lại chưa từng trải việc đời, được cô gái mình thích
ôm một cái, trực tiếp liền chảy máu mũi, chuyện như vậy nếu như truyền
đi, hắn thật sự là không cần gặp người.

Hắn cúi thấp đầu, vẻ mặt “Ta muốn lẳng lặng“. Tiểu Thất thấy hắn

như vậy, tâm tình vốn có chút thấp thỏm từ từ bình phục lại, nàng lại cẩn
thận suy nghĩ một chút chuyện vừa rồi, cảm thấy thật có ý tứ, rốt cục nhịn
không được cười lên, “Ta vốn là muốn an ủi, kết quả khiến cho ngươi buồn
bực chảy máu mũi, thật sự là quá có ý tứ.”

Cố Diễn cúi thấp đầu, cũng không nói chuyện, cả người ngơ ngác.

Tiểu Thất sờ đầu của hắn, “Đều là ta không tốt, ngươi tha thứ ta được

chứ?”

Mặt Cố Diễn càng đỏ, nhỏ giọng: “Hảo!”

Bộ dạng ngượng ngùng này của Cố Diễn, còn hơn cả con gái, Tiểu

Đào run rẩy trên người nổi da gà, vội vàng đem bát đũa thu lấy đi xuống.
Càng nhìn như vậy, điểm tâm của nàng sẽ phải phun ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.