ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 176

”Cố Diễn gặp qua đại sư.”

Tuệ Thiện đại sư giương mắt mỉm cười: “Thì ra là tiểu thí chủ, thí chủ

cũng muốn rời đi?”

Cố Diễn đương nhiên tiếp nhận cây chổi, bắt đầu quét dọn, Tuệ Thiện

đại sư tùy hắn, cũng không cự tuyệt.

”Dạ, con lập tức đi, tới đây chào hỏi ngài. Sau khi chúng con đi, một

mình ngài ở chỗ này phải hảo hảo chiếu cố chính mình, nếu như có chuyện
gì, sai người đến Trung Dũng vương phủ tìm con” Cố Diễn dặn dò.

”Mấu chốt là, ta có thể ở Trung Dũng vương phủ tìm được ngươi

sao?” Tuệ Thiện đại sư mang theo ý cười mà nói. Cố Diễn lại không có
chút nào thẹn thùng, hắn đương nhiên, “Dạ, con hiện tại giả cẩu, làm sao có
thời giờ hồi phủ, có chuyện gì a, ngài tìm Lý Tứ, hắn trong phủ, hắn biết
được, tất nhiên sẽ lập tức cho con biết.”

Tuệ Thiện đại sư lắc đầu mỉm cười: “Đồ hỗn tiểu tử này, rõ ràng là

chuyện kỳ quái, nhưng ngươi lại cây ngay không sợ chết đứng, nếu như để
hoàng tổ mẫu ngươi trông thấy ngươi vô lại lưu manh như vậy, sợ là sẽ trực
tiếp giam ngươi lại, chỗ nào cũng không thể đi.”

Cố Diễn nhíu mày, “Con cũng không ngốc, sẽ không làm ra vẻ ở trước

mặt bà ấy. Ở trước mặt hoàng tổ mẫu và hoàng bá phụ a, miệng nói ngọt
mới là chính đạo.”

”Ngươi nha!”

Trong lúc nói chuyện thì sân nhỏ đã được quét sạch, Cố Diễn cất cây

chổi, chống nạnh nói: “Mọi người có cảm thấy, ta làm vô cùng tốt? Ta nói
cho các ngươi biết, đừng chỉ xem ta giả chó trước mặt Trịnh Tiểu Thất, kỳ
thật ta không làm không công, ta luyện tập được bao nhiêu kỹ năng a! Mọi
người xem một chút ta quét có sạch không! Tặc tặc! Chỉ một chữ TỐT!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.