ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 255

Tĩnh Xu bị Vương thị trách mắng, lại đánh một bạt tai, mặc dù ra tay

không nặng, nhưng cũng hồi thần lại, nàng ta bóp khăn, nhíu mày, "Mẫu
thân, ngài nói nàng ta thật có thể là biết rõ ta ở bên ngoài cố ý gạt chúng
ta?"

Vương thị mắt trợn trắng, "Như thế nào không thể, ngươi xem nàng

như quả hồng mềm? Lại nói, nếu như không yên tâm, bản thân mình tự
điều tra rõ ràng là được. Ổ trong phòng như vậy tự mình dọa mình, tính là
cái gì. Nữ nhi của ta, cũng không thể vô dụng như vậy."

Tĩnh Xu nghe, giữ vững tinh thần, "Ta biết rồi."

Thấy Tĩnh Xu không uể oải như trước, Vương thị cuối cùng là gật đầu

nhẹ.

Tĩnh Xu khẽ hí mắt, kỳ thật Tiểu Thất cũng không biết, Đại Bạch đã

chết rồi, nàng ấy sở dĩ tìm không được Đại Bạch, kia là bởi vì chính mình
đã sai người đánh chết Đại Bạch.

Một con chó, ai bảo một con chó cả ngày diễu võ dương oai với mình,

cũng đáng ghét như chủ nhân của nó, nếu đã một mình nó lẻn đến sân của
mình, lại nhe răng nhếch miệng không dứt, nàng ta tại sao có thể có tính tốt
đây! Càng xem nó càng chán ghét, quả thực là thù mới hận cũ cùng tụ, nên
sai người đánh chết nó.

Có thể lo lắng sau khi nó chết Tiểu Thất sẽ nháo lên, như vậy tóm lại

là nàng ta không tốt, lại vụng trộm sai người chôn Đại Bạch.

Đây hết thảy, chỉ có nàng ta và mấy người trong sân biết rõ, người

ngoài cũng không biết, mẹ nàng ta cũng ra lệnh, không cho những người
khác nói chuyện này đi ra ngoài, nếu không sẽ nghiêm trị.

Chính là vì như vậy, chuyện của Đại Bạch vẫn luôn bị giấu kín, Tiểu

Thất cũng vẫn luôn cho rằng, Đại Bạch còn sống, chỉ là chạy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.