ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 304

chuyện tốt. Ngày khác bảo đại phu xem thật kỹ xem. Ngươi còn chưa thành
thân đó, mà đã yếu thành như vậy. Người ta biết được, ai chịu gả cho ngươi
a!”

Trương Tam lau mặt một cái, trong lòng lặng yên nói, ta cứ không

thành thân rồi sao! Ai cũng đừng nghĩ ghét bỏ ta! Ai ai ai, đợi chút, ta
không có yếu a! Bất quá lúc này tranh luận với chủ tử vấn đề này, cũng
chẳng có ý nghĩa gì.

Trương Tam quyết định xem nhẹ đề tài về chuyện hắn yếu hay không

yếu.

“Ta nghĩ, bọn họ sẽ phải thật tò mò, những con diều này đến tột cùng

là từ nơi nào đến, lại là người nào viết, viết cho ai!” Ừ, đúng, làm một
người thị vệ, hắn nhất định phải chuyên nghiệp mà khách quan nhắc nhở
chủ tử nhà mình. Làm như vậy thật sự sẽ gây phiền phức cho Trịnh Thất
tiểu thư a!

Cố Diễn vò đầu, “Ta lại bỏ quên điểm này.” Dừng lại một chút, hắn nỉ

non: “Làm như thế nào sửa chữa đây?”

Trương Tam bày tỏ: Không biết!

Cố Diễn lại cân nhắc, vỗ đùi, nói: “Dám làm dám chịu. Ta làm thì ta

chịu! Ngươi truyền đi, cứ nói xế chiều hôm nay diều rơi vào Trịnh phủ đều
là ta tìm người thả.”

Cái gì? Trương Tam há to miệng, bày tỏ chính mình không hiểu.

Kỳ thật, tâm tư tiểu thế tử, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng hiểu

hết. Làm một thị vệ bên người, hắn sống cũng rất thê thảm, hoàn toàn
không thể hiểu ý tứ của chủ tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.