ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 326

Hai nhà sớm có hôn ước, nhưng Lâm thị là một nữ tử thương hộ, mặc

dù làm người ôn nhu uyển chuyển hàm xúc lại dung mạo diễm lệ, nhưng
đến cùng là không thể có xuất thân tốt hơn Vương thị. Lão gia tử sớm một
chút định ra hôn sự, ông ta không có cách nào để phản đối.

Cũng may, ông ta là con trai lớn, đồng thời cũng là con trai mẹ ông ta

yêu nhất, khi ông ta mấy phen dụ dỗ, mẹ ông ta rốt cục mềm lòng, thay ông
ta thuyết phục phụ thân. Đương nhiên, hôn sự Lâm gia là không thể hủy,
cho nên cưới vợ, chỉ có thể là một trong số hai người đệ đệ ông ta. Lão Nhị
chọn trúng cô nương là tiểu nữ nhi nhà Hàn Lâm viện, mặc dù con buôn
thô tục chút ít, may mắn gia thế tốt, tương lai có lẽ là có đại tiền đồ, đổi
không được.

Như vậy chỉ còn có lão Tam, may là lão Tam cũng không muốn làm

quan, như thế vừa khéo.

Nhưng lời tuy như thế, mặc dù Lâm thị gả cho lão Tam, nhưng nàng

ấy tuyệt sắc như vậy, sao lại không khiến cho trong lòng ông ta rung động
đây!

Hiện tại lão Tam như vậy, bà ta thế nhưng không hảo hảo hầu hạ, còn

quan hệ mật thiết với Trung Dũng vương gia, nghĩ đến chỗ này, Đại lão gia
đen mặt, nhất định phải dạy dỗ bà ta thật tốt.

“Thùng thùng” tiếng đập cửa vang lên.

Trịnh Đại lão gia nhìn đi qua, “Ai?”

“Lão gia, là ta!” Người đến là đại phu nhân Vương thị, kỳ thật Vương

thị lúc đầu cũng không biết chuyện năm đó, nhưng là người một nhà sớm
chiều chung đụng, năm tháng trôi qua, cũng biết được vài phần, bởi vậy,
Vương thị mới cực kỳ chán ghét Lâm thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.