ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 334

Chờ Tiểu Thất vào cửa, chỉ thấy Cố Diễn lắc lắc ngón tay trông mong

đứng bên cửa.

Tiểu Thất miễn cưỡng cười một cái: "Gặp qua tiểu thế tử, ngài... Thực

sớm." Nàng kéo dài ngữ điệu.

Cố Diễn vội vàng đứng nghiêm: "Ta biết, vốn là nàng thường dậy sớm

bái phật. Hiện tại mặc dù trở về Trịnh gia, cũng không cần bái phật nữa,
nhưng là thói quen thì vẫn còn. Đúng rồi, ta đã hái hoa giúp nàng."

Tiểu Thất tránh qua tay hắn, lạnh nhạt: "Đa tạ, không cần!"

Sau mỉm cười nói phúc, "Tiểu thế tử ngài tùy ý, ta còn có chuyện."

Tiểu Thất lãnh lạnh nhạt đạm, Cố Diễn trơ mắt nhìn Tiểu Thất, giơ

ngón tay, "Nàng làm cái gì? Ta có thể giúp? Ta sẽ giặt quần áo, ta còn sẽ
quét sân, ta còn sẽ thu dọn nhà, ta cũng có thể làm..." Không đợi nói xong,
đã bị Tiểu Thất cắt lời.

Tiểu Thất cười như không cười nói: "Ta nghĩ thật sự không cần, ngài

suy nghĩ nhiều quá, ta hoàn toàn không cần, Trịnh phủ tự có nha hoàn biết
làm những chuyện này, làm sao dám làm phiền ngài đây!"

Hơn nữa, trong lòng Tiểu Thất lặng lẽ châm chọc, không biết xấu hổ

sao! Ngươi sẽ sao! Trước ở An Hoa Tự... Tiểu Thất lắc lắc đầu, đừng nghĩ
những thứ kia.

Tiểu Thất như vậy, Cố Diễn cũng không bị đả kích, hắn nhếch miệng,

cười rất chân thành, "Ta có thể, lại nói nha hoàn tự nhiên có thể làm, nhưng
nha hoàn làm và ta làm tâm ý làm sao có thể giống nhau đây!"

Tiểu Thất cười lạnh một tiếng, không có nói tiếp đi vào nội thất, Trịnh

Tam Lang lẳng lặng nằm ở nơi đó, không có bất kỳ tri giác nào, Tiết thần y
đang thi châm, Tiểu Thất nhìn thoáng qua, cắm hoa vào lọ, nàng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.