Tiểu Đào kinh ngạc: “Trời ạ, tiểu thư, này cũng không thành a. Hắn
hắn, hắn là nam nhân a! Nếu thật là cùng ngài cùng nhau ở, tương lai bị
người biết rồi, thì làm thế nào cho phải a? Đây là đại sự. Mặc dù chúng ta
biết rõ hắn là Đại Bạch, nhưng người khác không biết a, nếu như bị người
cố ý phát giác, như vậy sẽ hại chết tiểu thư, tiểu thư, ngài ngàn vạn không
thể mềm lòng.”
Đại Bạch ủy khuất dùng mặt cọ chân Tiểu Thất, “Ư” ~
Tiểu Thất sao lại không hiểu Tiểu Đào nói có lý, nhưng khi nhìn đến
Đại Bạch tội nghiệp như vậy, nàng cảm thấy, không thể bỏ mặc Đại Bạch.
“Ta biết ngươi nói rất đúng, nhưng ta tin tưởng, ngươi sẽ không bán
đứng ta. Dù sao ngươi ngủ ở ngoại thất, có vấn đề ngươi cũng sẽ biết, Tiểu
Đào, Đại Bạch đột nhiên biến thành người, đại khái cũng có lo lắng, nếu
như chúng ta quá mức kiên trì, ngược lại sẽ làm hắn không biết làm sao.
Coi như là người, đã trải qua biến hóa lớn cũng sẽ suy tính hơn thiệt, huống
chi là chó! Như vậy...” Tiểu Thất ngừng một cái, cúi người, nghiêm túc nói
với Đại Bạch: “Ngươi ngủ ở dưới gầm giường. Như thế nào?”
Đại Bạch nhu thuận ẳng ẳng.
Tiểu Thất lắc lắc tay Tiểu Đào: “Hảo Tiểu Đào, cứ như vậy đi. Ta đem
nó an trí ở dưới giường kỳ thật cũng rất tốt, một khi có người tiến vào, cũng
sẽ không trông thấy hắn. Ngươi nói đúng không?”
Tiểu Đào trừng thiếu niên một cái, hừ, nhưng vẫn gật đầu.
“Tiểu thư có chuyện gì nhất định phải trước tiên bảo ta. Không biết vì
sao, ta cảm giác, chúng ta đối với hắn quá khoan dung rồi.”
Tiểu Thất cười: “Hắn là Đại Bạch a, là Đại Bạch của chúng ta. Đại
Bạch tốt nhất, không có vấn đề.”