ẲNG, ẲNG, PHU QUÂN LÀ TRUNG KHUYỂN - Trang 72

Tiểu Thất trấn định lại, động tác Đại Bạch vừa rồi quá mức nhanh,

nàng thoáng cái hoảng hồn, nhưng theo ý nàng, Đại Bạch không phải là
một con chó ngốc. Mặc dù cũng không thông minh, nhưng cũng không phải
là đứa ngốc cái gì cũng không biết. Nghĩ như vậy, nàng ngược lại tỉnh táo
vài phần, Đại Bạch có thể tìm được nàng, có thể nhanh chóng phân biệt ra
được nàng là Tiểu Thất, sẽ về đáp lời của nàng, cái này giải thích rõ, tuyệt
đối không phải là một con chó ngốc.

Nàng tỉnh táo nói: “Ta cảm thấy, Đại Bạch hẳn là tìm địa phương thay

quần áo.”

Cái gì?

Tiểu Đào không thể tin nhìn tiểu thư nhà mình, chần chờ một chút,

hỏi: “Tiểu thư, ngài làm sao mà biết được?”

Tiểu Thất nghiêm túc nói: “Ngươi nghĩ đi. Đại Bạch thông minh như

vậy, so với chó bình thường thông minh hơn nhiều, mặc dù ta gọi hắn là
ngốc cẩu, nhưng hắn không thật sự ngốc. Hắn nhất định là không muốn
chúng ta khó xử, nên tự mình nghĩ biện pháp.”

Mặc dù không có căn cứ, nhưng Tiểu Thất chắc chắn như vậy, chắc

chắn Đại Bạch sẽ không chạy loạn, hiện chỉ là lo lắng, hắn có bị người khác
trông thấy hay không.

“Ngươi đi trong sân tìm, ta đến hậu sơn tìm. Ngàn vạn không để người

nhìn ra không thỏa đáng.”

“Hậu sơn không an toàn, vẫn là ta đi thôi. Tiểu thư, ngài đi trong sân.”

Tiểu Đào nói trước hết đi ra sân nhỏ, chạy về phía sau núi, Tiểu Thất cũng
không chần chờ, hiện tại lôi kéo cũng không có ý nghĩa gì.

Hai người phân tán ra, Tiểu Thất đi vào trong viện, trong nội viện

thỉnh thoảng sẽ gặp phải vài tiểu ni cô, nhìn thấy Tiểu Thất, đều khom lưng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.