đẹp mắt, nhưng động tác thì thật ngu xuẩn, lắc mông cái gì, không thể nhìn
thẳng nha!
Cố Diễn tự nhiên nhìn ra Tiểu Thất khó xử, lông mày nàng cau lại bộ
dạng thật là làm cho người muốn giúp nàng làm xong mọi chuyện. Nhưng
mà... trong lòng tiểu thế tử giơ ngón tay, nếu như hắn thật sự tự học, Tiểu
Thất cũng sẽ hoài nghi a? Đã có ai gặp qua chó tự mặc quần áo chưa, đây
không phải là lạy ông tôi ở bụi này đó sao?
Cố Diễn cảm thấy, mình cũng không dễ dàng. Hắn yên lặng nhìn Tiểu
Thất, đôi mắt trông mong, làm cho Tiểu Thất khó xử, hắn cũng không
muốn, nghĩ như vậy, hắn xông tới, cắn quần áo mới, xoay người chạy ra
ngoài.
Tiểu Thất bị động tác đột nhiên của Cố Diễn làm cho bối rối, đợi nàng
kịp phản ứng, ngoài cửa bóng dáng Cố Diễn đã biến mất, sắc mặt Tiểu Thất
lập tức trắng nhợt, “Tiểu Đào, chúng ta tách ra tìm, nhất định phải nhanh
lên tìm được Đại Bạch, hắn chạy đi như vậy, sẽ xảy ra chuyện.”
Tiểu Đào lập tức gật đầu, hai người tách ra ở trong viện tìm Đại Bạch,
không cần biết các nàng nghĩ thế nào, với người ở bên ngoài, Đại Bạch là
một nam nhân hàng thật giá thật, trong am ni cô có nam nhân, đây là đại sự
như thế nào, đáng sợ hơn chính là, nếu như Đại Bạch bị người phát hiện
sau không nói lời nào, ngược lại cứ kêu ăng ẳng, vậy cũng càng thêm tuyết
thượng gia sương. Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Tiểu Thất càng thêm run
sợ, “Mau tìm!”
Sân nhỏ chỗ Tiểu Thất ở rất đơn giản, cơ hồ là thoáng cái có thể từ
đầu nhìn tới đuôi, nếu như Đại Bạch ở trong sân, thoáng cái có thể trông
thấy. Tiểu Đào cơ hồ gấp muốn khóc, nàng ta hỏi: “Tiểu thư, chúng ta làm
sao tìm được a!”