ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 36

Trong cảnh tươi vui của thành phố Tuludơ, nàng đang bước đến để gặp lại
người đàn ông cũng đang tiến về phía cô vợ trẻ. Những kỷ niệm bị lãng
quên hầu như được gợi nhớ. Nếu nàng không thể tái tạo khuôn mặt đã ít
nhiều nhoà nhạt trong ký ức, thì nàng thấy lại rất rõ mái tóc dày đen nhánh
đã làm nàng xiết bao kinh ngạc khi nhận ra rằng không phải là tóc giả, và
sau đó, đặc biệt là dáng đi khập khiễng làm nàng khiếp hãi của con người
lúc bấy giờ được gọi là người thọt vĩ đại xứ Lăngờđốc.
“Ta thật ngốc nghếch! Làm sao ta lại có thể tưởng tượng ra một người thứ
hai như vậy?” Song xét kỹ, nàng nhận ra một số điểm có thể đã bị trí tưởng
tượng của nàng quy kết một cách sai lầm và nóng vội. Một kiểu tâm hồn
trào lộng, phóng khoáng. Nhưng về phía Rescator, ông có một cái đầu của
giống chim săn mồi, rất đặc biệt, hầu như bé tí, đặt trên loại cổ to tướng của
người Tây ban nha. Ông cũng có một dáng đi đặc biệt và chắc chắn, một
đôi vai vạm vỡ…
“Chồng ta bị thọt. Và chàng rất biết cách điều chỉnh để mọi người không
nhận ra chỗ vô duyên ấy…Tâm hồn chàng rực rỡ đến mê ly, nhưng ở chàng
không có sự độc ác như ở con người phiêu lưu trên biển này”.
Nàng thấy khắp người mình đầm đìa mồ hôi như sau một cơn sốt. Vừa kéo
tấm chăn mịn nàng vừa đưa tay ve vuốt một cách chăm chú.
“Sự độc ác?...Từ ngữ liệu có đúng không? Giôphrây đờ Perắc cũng có thể
có những cử chỉ hào hiệp na ná như vậy…Nhưng tại sao mình lại dám so
sánh hai người? Giôphrây đờ Perắc là con người cao sang bậc nhất của tỉnh
Tuludờ, một đại công hầu, một người gần như Vua. Còn Rescator, mặc dù
ông thích được gọi một cách hợm hĩnh là Đức ông, kỳ thực chỉ là kẻ phiêu
lưu sống bằng cướp bóc và buôn bán bất chính. Ngày hôm nay ông còn
giàu nứt đố nổ vách, ngày mai đã có thể khố rách áo ôm như một gã ăn
mày, luôn luôn bị săn đuổi như một kẻ mắc tội trọng. Những tay tướng
cướp lúc nào cũng nghĩ rằng họ có thể giữ mãi của cải. Thật ra chẳng có gì
trên đời này vững bền cả, nhất là đối với những người như họ…Của cải rồi
cũng bị phung phí đi một cách chóng vánh không khác gì khi gom góp
được…”
Nàng chợt nhớ tới hầu tước Đetxcranhvin trước con tàu của ông ta đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.