ANGIÊLIC VÀ TÌNH YÊU - Trang 413

lại Nhà vua. Thời gian không ủng hộ sức mạnh của các tỉnh. Nhà vua đã đè
bẹp chúng tôi, đánh bại chúng tôi..Bọn lính đã phá nát đất đai của em, đốt
cháy lâu đài của em. Một đêm chúng đã cắt cổ các gia nô của em, đứa con
trai mới đẻ của em…Với em, chúng đã…
Nàng lặng im. Nàng do dự. Nàng chỉ muốn im đi cho rồi, để người ta khỏi
biết đến nỗi hổ thẹn của mình. Nhưng vì Ônôrin, đứa con hoang mà sự hiện
diện của nó gợi lên nỗi đắng cay của một người chồng bị phản bội, cho nên
phải nói rõ với chàng.
- Ônôrin đã sinh ra từ trong đêm ấy – nàng nói với giọng khàn đặc – Em
biết anh rõ điều đó vì cử chỉ anh đối với nó lúc nãy, anh có hiểu không,
Giôphrây?...Khi em nhìn nó thì đối với em, không như anh tưởng tượng là
kỷ niệm về một người đàn ông mà chắc là em yêu, nhưng chỉ có nỗi hãi
hùng của một đêm tội ác và bạo lực đã ám ảnh em bao năm tháng và em chỉ
muốn vĩnh viễn quên đi. Em không tìm cách để gợi lòng thương hại của
anh đâu, làm thế anh sẽ đem lại cho em một tình cảm đau đớn. Nhưng em
muốn xua đuổi những bóng tối đang lượn lờ trên tình yêu của chúng ta.
Chứng minh sự có mặt nhỏ nhoi tội nghiệp nổi lên giữa hai chúng ta và làm
anh yên tâm về sự âu yếm em dành cho nó. Làm sao mà không thể yêu nó
cho được? Những tội ác lớn nhất em đã phạm phải với con bé này. Em đã
muốn giết nó từ trong trứng. Mới đẻ ra, em đã vứt bỏ nó, không thèm nhìn
ngó tới…Số phận đã đem nó trả lại cho em. Em đã mất bao nhiêu năm mới
có thể yêu được nó, cười với nó. Mối hận thù của mẹ nó đã đứng hàng đầu
lúc nó mới ra đời. Đấy là nỗi ăn năn của em. Người ta không nên ghét bỏ
kẻ vô tội. Anh đã hiểu điều đó vì anh đã cưu mang nó, một đứa con không
cha. Anh hiểu là nó không làm hoen ố giá trị tình cảm gắn bó em với anh
và không có cái gì, không có cái gì, em xin thề, có thể thay thế, có thể so
với sự đam mê, nhiệt tình yêu thương của anh đối với em.
Giôphrây đờ Perắc đột nhiên đứng dậy. Nàng cảm thấy chàng xa lìa, tách
khỏi nàng. Nàng đã nói rất hăng, không lựa lời, không nghĩ kĩ về những gì
nàng đang nói, vì cuộc biện bạch đó là thành khẩn, là tiếng kêu của con tim
nàng. Và bây giờ chàng nhìn nàng, lạnh lùng. Đứng trước nàng, chàng mới
vừa đây đã thủ thỉ “Phu nhân yêu dấu”. Nàng sợ. Có phải chàng đã buộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.