ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 16

vùng nào”.

“Vậy thì tốt”.

Trời đất, hình như cô này có ác cảm với anh, “Tôi vừa làm gì khiến cô phật
ý à, cô Caldwell

“Taylor”.

Anh nhướn một bôn mày.

“Họ của tôi là Taylor”.

Anh để ý thấy câu hỏi của mình lại bị phớt lờ. Có vẻ như cô Taylor này
cũng giống anh, luôn hạn chế người khác biết về mình. Anh lướt nhanh qua
ngón áp út của cô lần nữa, “Cô có gia đình chưa?”

Cô đảo mắt đi nơi khác, rồi nhìn xuống mặt đồng hồ, nhưng trên gương mặt
đó anh vẫn kịp chớp được một thoáng đau khổ, “Giờ thì không còn nữa. Tôi
pha cái gì cho anh nhé? Cà phê? Hay trà? Thường nhà tôi hay dùng bữa trà
chiều lúc bốn giờ”.

Thế là có cớ để rút lui đây, nhưng anh chưa muốn cho cô thoát vội - chừng
nào còn chưa tìm ra nguyên nhân cho cử chỉ lạnh lùng kia, “Không cần đâu.
Cô tới đây chơi với ông à?”

“Tôi quản lý nhà nghỉ cho ông”.

“Làm lâu chưa?”

“Một thời gian thôi”.

Anh suýt bật cười trước cách trả lời nhát gừng này. Chưa có người phụ nữ
nào khiến anh phải chật vật như một tay thợ mỏ sàng đá quý để lấy thông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.