ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 47

nền đất. Đôi mắt cô mở tròn vì sợ hãi, hơi thở cả hai người dồn dập, phả
thành những luồng khói trên khoảng không ngăn cách họ. Cô giật lùi trên
tấm mền trải, ngón tay ép chặt lên miệng, “Cái gì vậy?”

“Bằng chứng”. Anh chỉ nói được có vậy. Vị của Sabrina vương vất trên mặt
lưỡi còn ướt, khiến anh chỉ muốn kéo cô xuống trên nền vải để được áp lên
cả cơ thể cô.

Vẻ bàng hoàng của cô chuyển thành ngờ vực, “Bằng chứng gì?”

Máu anh từ từ dổn lên, làm hồi lại những tế bào thần kinh vừa bị nụ hôn với
cô làm tê liệt, “Là em muốn tôi. Tin tôi đi, Sabrina, đây là tình cảm từ cả
hai phía”.

Cô vừa lắc đầu vừa đứng bật dậy, “Không. Anh nhầm rồi. Tôi không muốn
liên quan gì tới anh hết. Hay bất kỳ ai cũng thế. Đưa tôi về nhà đi, Gavin”.

Nhưng hành dộng của cô trái ngược hẳn với những lời nói đó, vì ngay lúc
này gò má ửng hồng và nhịp thở hổn hển hiện trên lồng ngực đã tố cáo cảm
xúc đột ngột dâng trào trong cô. Có điều anh không muốn làm cô hoảng sợ.
Nên anh từ từ đứng dậy, cố gắng không làm động tới phần nổi cộm sau
khóa quần, “Chưa được”.

“Vậy thì tôi đi bộ”.

Không thể để cô đi được. Nhất là khi cuộc mua bán đã được thỏa thuận rồi.
Cô sẽ chẳng bao giờ đồng ý gặp anh nữa, chứ đừng nói là dồng ý lúc này,
cuộc hôn nhân cũng không còn giống án tử hình như trước kia nữa.

Anh tóm lấy khuỷu tay cô, “Không nên đi bộ ra đó. Đường xa mà trời lạnh
lắm. Tôi đưa cô lên đây để thăm hầm mỏ mà. Xem một chút thôi, rồi tôi sẽ
chở cô về”.

Cô nhìn quanh một hồi như muốn tìm lôi vào hầm. Hay nói đúng hơn là lối
thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.