ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 48

Anh giữ chặt hai vai cô xoay sang bên trái, rồi chỉ. Cô cứng đờ người trong
đôi bàn tay anh, “Lối vào ở sau rặng thông kia. Tôi trồng chỗ đó hồi mười
mấy tuổi để che lối vào hang đấy”.

Cô vừa nói vừa hất tay anh khỏi người, “Tôi đã xem mỏ cũ rồi. Cả vùng
đầy rẫy những chỗ thế này. Khỏi cần xem thêm nữa làm gì”.

“Kể cả việc ông bà cô đã có thời thăm thú chỗ này cũng không đáng gì
sao?”

Cô cắn môi, máu tò mò bắt đầu nổi lên; cuối cùng, cô đành dợm bước, hai
tay thọc sâu vào túi, “Là ông kể lại à? Anh có nói ông nội sở hữu chỗ này
rồi, nhưng sao lại biết chuyện ông hay bà tôi từng lui tới đây?”

“Sau khi khám phá ra chuyện ông Henry sở hữu hầm mỏ này, tôi chợt nhớ
ra ngay cái tên viết tắt khắc ở trên xà là của ông, rồi lúc nghe nói tên bà cô
là Colleen, tôi đoán luôn được những chữ cái xếp ngay bên cạnh đó”.

“Chắc một mình ông khắc cả hai tên”.

“Cứ vào rồi xem có đúng không”.

“Tôi gọi rồi hỏi ông luôn cũng được chứ sao”. Nói rồi cô rút điện thoại ra.

“Ở trên này mà có sóng thì cũng yếu lắm”.

Cô xem màn hình, cau mày, rồi dúi nó lại vào trong túi. Mắt cô nhìn đầy
nghi hoặc, “Hay là định cho tôi xem chữ do chính tay anh khắc?”

Lòi buộc tội của cô làm anh đột nhiên phá ra cườivốn đã khó nuốt, mà lại
còn không ưa anh nữa. Thắng được cô gái này không phải là chuyện dễ,
“Đúng là hồi còn vắt mũi chưa sạch tôi có dùng mánh đó. Nhưng bây giờ
tôi chẳng cần đến một kho chuyện ma với một cái hầm vừa lạnh vừa tối để
có được đàn bà đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.