ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 179

“Không, anh không có ý đó…” Giọng Trần Kiều yếu dần, anh từ từ chìm

vào giấc ngủ.

Cốc Tử thấy đằng sau không còn tiếng động gì nữa nhưng tim cô vẫn

đập thình thịch, cô chăm chăm nhìn vào màn hình máy tính mà không biết
phải làm gì, mãi lâu sau mới bình tĩnh trở lại được.

Buổi tối, ba Cốc Tử biết cô phải về lại thành phố H thì quyến luyến

không nỡ, ông nghĩ ngợi sao đó rồi quay sang vỗ vai Trần Kiều, “Chăm sóc
con bé cẩn thận nhé.”

“Vâng ạ, xin ba cứ yên tâm.” Trần Kiều trong lòng sung sướng vô cùng,

anh thành thật gật đầu với vẻ mặt rất nghiêm túc rồi quay sang dắt Dược
Dược ra xe. Cốc Tử sau khi yên vị trong xe thì lấy điện thoại ra gọi cho
Tiểu Võ, nhưng lại là giọng một người đàn ông vang lên, “Có chuyện gì cô
cứ nói với tôi.”

“Ơ…” Cốc Tử bối rối, “Tôi muốn nói chuyện với Tiểu Võ.”

“Cô ấy ngủ rồi, cô ấy rất ổn, tôi sẽ đưa cố ấy về.”

“Rốt cuộc anh và cô ấy hiện nay là quan hệ gì vậy?” Cốc Tử hơi mất

bình tĩnh.

“Quan hệ nên có giữa đàn ông và đàn bà.”

Cốc Tử cúp mạnh điện thoại cái rụp, miệng lẩm bẩm, “Không hiểu nàng

ta nhìn người kiểu gì nữa?”

Trần Kiều cười, “Chị họ lần này si mê tuyệt đối rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.