ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 367

Cốc Tử thấy khi nói điều này Trần Kiều rất thận trọng thì cũng không nổi

khùng lên như lúc nãy, cô gật đầu, “Vâng.”

“Thường thì đầu năm công việc của anh sẽ rất nhiều nên không có mấy

thời gian, nhưng sang khoảng tháng năm tháng sáu anh sẽ rãnh rỗi hơn đôi
chút, khi đó nhà mình sẽ đi du lịch, kế hoạch như nào, đi đâu tùy em chọn
nhé.”

“Vâng” Cốc Tử lại gật đầu.

“Giờ chúng mình đã là vợ chồng rồi, là người một nhà rồi, đừng chuyện

gì cũng tự mình gánh vác, cũng đừng khách sáo nữa em nhé. Lần trước, anh
mua cho em mấy món quà nhỏ, quay đi quay lại hôm sau em đã mua cho
anh thứ khác. Tuy rằng anh rất vui vì nhận được quà, nhưng anh nghĩ em
làm vậy là coi anh như người ngoài…”

“Ừm, chỉ là thói quen thôi…”

“Chúng mình đâu cần phải phân định rõ ràng như vậy, phải không? Tình

yêu của chúng ta không xây dựng bởi những điều như thế.” Trần Kiều ôm
Cốc Tử thật chặt rồi lại nói, “Anh muốn chăm sóc thật tốt cho em, em có
thể đáp lại cho anh bằng tình yêu của em…”

Cứ như vậy hai người nói chuyện với nhau mãi cho tới khi trời tối, Cốc

Tử tỏ ý muốn về nhà, Trần Kiều cởi áo khoác của mình khoác lên người cô,
“Mình về nhà thôi, cũng hơi muộn rồi.”

Cốc Tử theo anh bước ra ngoài, nhớ tới Dược Dược, cô vừa đi vừa hỏi,

“Để con ở nhà ông bà có sao không anh?”

“Không sao đâu, Dược Dược ở đó còn thoải mái hơn nữa là khác. Lát

nữa về mình gọi điện cho con, mình đang trong tuần trăng mật mà, chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.