ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 197

rối đứng dậy, làm vụn bánh mì nho rơi tung tóe, và ra khỏi phòng, hơi trượt
chân trên thảm.

Tôi nhìn theo cô, hết sức tò mò.

Tại sao cô ấy lại nói dối? Cô ấy làm cái quái quỷ gì trong đó? Còn gì

xấu hổ hơn là tình dục, vì Chúa? Tôi bị kích thích đến mức gần như cảm
thấy vui lên.

Nói thực thì đó không phải là cuối tuần tuyệt nhất trong đời tôi. Nó

thậm chí còn đỡ tuyệt hơn khi tôi nhận được bưu thiếp của bố mẹ từ Le Spa
Meridien, báo cho tôi biết họ đang có quãng thời gian tuyệt vời đến thế nào.
Và thậm chí còn đỡ tuyệt hơn nữa khi tôi đọc tử vi của mình trong tờ Mail,
nó cho biết có thể tôi đã phạm một sai lầm lớn.

Nhưng tới sáng thứ Hai, tôi cảm thấy khá hơn. Tôi không phạm sai

lầm. Cuộc đời mới của tôi bắt đầu từ hôm nay. Tôi sẽ quên mọi thứ về tình
yêu tình báo và tập trung vào sự nghiệp. Thậm chí tôi có thể tìm một công
việc mới.

Khi ra khỏi ga xe điện ngầm, tôi bắt đầu thấy thích thú với ý tưởng

này. Tôi sẽ nộp hồ sơ vào vị trí Quản lý Marketing ở Coca-Cola hay đâu đó.
Và tôi sẽ thành công. Paul sẽ đột nhiên nhận ra ông ta sai lầm đến thế nào
khi không thăng chức cho tôi. Và ông ta sẽ đề nghị tôi ở lại, nhưng tôi sẽ
nói, “Quá muộn rồi. Ông đã có cơ hội.” Rồi ông ta sẽ van nài, “Emma, liệu
tôi có thể làm gì để cô thay đổi quyết định?” Khi đó tôi sẽ nói...

Lúc tôi tới văn phòng, Paul đang chúi mũi dưới sàn, tôi bèn thờ ơ

ngồi lên bàn ông ta, vòng tay ôm đầu gối (Cứ như thể tôi đang mặc một
chiếc quần mới và đi giày Prada vậy) và nói, “Ông biết đấy, Paul, tất cả
những gì ông phải làm là tôn trọng tôi một chút...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.