ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 77

tin quay đầu lại.

Nhất định là xấu xí vô cùng.

“Này, cậu ngồi ở đây làm gì vậy?”

Giọng nói có chút xa lạ như một chậu nước lạnh tạt từ đỉnh đầu Trần Khinh

xuống đến gót chân, cô ngây người quay đầu lại, thất vọng nhìn người đó: “Diệp
Lý, là cậu hả?”.

“Cái gì mà ‘là cậu hả’?” Diệp Lý giũ áo sơ mi đen, vẻ mặt chê bai nhìn Trần

Khinh: “Đại A nói không thấy cậu đâu, hóa ra là trốn ở đây khóc lóc, tại sao chứ?
Là do ông lão chủ nhiệm kia đã nói gì với cậu hả?”.

“Không nói gì cả”, Trần Khinh tiếp tục lau mặt, cảm xúc dần dần bình ổn

lại. Cô vốn không muốn nói gì nhưng không chịu nổi Diệp Lý cứ hỏi đi hỏi lại tại
sao tại sao mãi, đành thuật lại chuyện xảy ra trong văn phòng cho cậu ta nghe.

“Cái trường chết tiệt.” Diệp Lý tức tối giậm chân, tiện thể huơ tay đấm một

cú vào gốc cây già cỗi bên cạnh. Trong gió xuân dìu dịu, gốc cây cổ thụ an nhiên
đứng ở đó, Diệp Lý giơ lòng bàn tay đỏ lừ lên, vẻ mặt méo mó, tiếp tục giậm
chân.

Hà hơi thổi vào lòng bàn tay, cậu bỗng sực nhớ ra một chuyện.

“Này cô gái mập, ban nãy chắc cậu tưởng lầm tôi là ai đó chứ gì?” Càng

nghĩ càng thấy đúng, đến khi Trần Khinh “ừ” một tiếng, câu trả lời đầy bi thương
xem như đã tiết lộ hoàn toàn.

“Tôi tưởng cậu là Hạ Đông Giá” Trần Khinh thật thà đáp.

Thái độ quá thản nhiên của cô khiến Diệp Lý rất muốn nổi điên, cậu thật

nghi ngờ có phải Trần Khinh đang cố ý hay không. Cô không biết cậu không
thích Hạ Đông Giá sao? Uổng công cậu nhờ bạn bè đến giúp cô, còn Hạ Đông
Giá giờ đang ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.