ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 207

Lúc anh ta xảy ra chuyện còn lớn tuổi hơn cả cậu, ý chí tôi luyện nhiều

năm như vậy cũng không kém cậu đâu.Lão Tống mà Thẩm Băng Khê nhắc
đến ấy, lúc trước vì dính vào thuốc phiện nên tạm rời khỏi cương vị công
tác, sau khi cai nghiện thì làm người chỉ điểm cho cảnh sát, nhưng lại bất
hạnh rơi vào vòng xoáy tội ác, cuối cùng đi vào con đường trái ngược hẳn
với trước đây, bị chính đồng nghiệp cũ còng hai tay lại.

Lão đại thương cậu, lúc trước giấu nhẹm chuyện đi chỉ có sáu người

chúng ta biết, còn xin với cấp trên cho cậu nghỉ bệnh. A Dương, đường nhỏ
nguy hiểm, chúng ta tránh xa ra đi đường lớn được không? Nếu lần này
hoặc sau này đi nhầm, khổ tâm của lão đại coi như uổng phí...

Chọc đến điểm yếu là người có địa vị như bố này, Khương Dương mất

kiên nhẫn đóng ngăn kéo lại, bất đắc dĩ nói: Biết rồi.

Thẩm Băng Khê hỏi địa chỉ rồi lại dặn dò vài câu, sau đó cúp máy.

Không lâu sau, Quách Dược nhắn tin đến, báo với anh rằng nửa tiếng sau

sẽ đến. Khương Dương không trả lời, trực tiếp xóa luôn.

Anh nhét điện thoại vào túi, rồi đẩy cửa ra, Đang trên đường rồi.

Người quen à?

Khương Dương chần chừ một lúc rồi gật đầu qua loa.

***

Nửa tiếng sau, tiếng gõ cửa vang lên đúng giờ. Cốc cốc cốc ba cái theo

nhịp, sau đó lại ba cái nữa. Nhìn qua mắt thần thì ngoài cửa không có ai.

Khương Dương gõ lại hai cái, rồi mở cửa ra, đứng bên ngoài là một

người đàn ông mặt chữ điền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.