ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 222

Không cần cô gọi, Tước gia đã vẫy đuôi nhiệt tình, ngày thường Hứa

Liên Nhã chăm sóc nó như thế, vậy mà lúc này thật đúng là không tim
không phổi. Tiểu Qua, à nhầm, là Hỉ Thước - con mèo kia vẫn cứ trốn biệt
đi đâu, nó không quen với Hà Tân, kiêu ngạo như vậy ngược lại khiến chủ
nó cảm thấy thân thiết.

Cuối cùng Hứa Liên Nhã cũng nhớ đến việc đặt hoa xuống, nhưng chỉ

tiện đặt trên bàn, sau đó nói: "Sau này đừng tốn kém vậy nữa."

Hà Tân nhìn cô đang tránh né, "Em không thích?"

Không biết là hỏi không thích hoa, hay không thích chuyện anh tặng hoa.

Hứa Liên Nhã không trả lời câu hỏi của anh, chỉ nói: "Còn có việc gì nữa

không, nếu không có gì thì em ra ngoài trước đây."

Cô cầm lấy chìa khóa trên bàn, cho dù quá khứ của anh không liên quan

gì đến cô, thì cô vẫn muốn biết rõ rốt cuộc anh là hạng người gì.

Hứa Liên Nhã mấy năm mở tiệm bôn ba trường đời, đã tiếp xúc với đủ

kiểu người, tuy cô không dám nói mình nhìn thấu, nhưng dẫu gì cũng có
thể phân biệt được khí chất với nội tình. Duy chỉ có Khương Dương, trước
hôm nay cô rất tin vào trực giác và phán đoán của mình, có thể cảm nhận
được đường nét mơ hồ, nhưng bây giờ lại không thể.

Ánh mắt xa lạ khi anh nhìn những thứ đó khiến cô sợ hãi, lời nói và việc

làm của Quách Dược càng làm gia tăng mối nghi này.

Hứa Liên Nhã muốn đi, nhưng Hà Tân đã giữ tay cô lại, giọng lạnh lụng,

"Em đi tìm ai?"

Cô chẳng muốn nói dối, "Đồ của Tước gia ở cạnh ổ của nó, anh tự dọn

dẹp đi. Lát nữa nhớ cài cửa lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.