ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 410

cọp muốn được thử sức.

Triệu Tấn Dương ở bên cạnh thì lại không để lộ biểu cảm gì, ánh đèn

đường xuyên qua cửa sổ nhảy múa trên mặt anh, nét mặt của người đàn ông
lúc sáng lúc tối lại mơ hồ không rõ. Anh hơi giang rộng hai chân, hai tay
đan vào nhau đặt trên đùi, thỉnh thoảng ngón tay lại run lên một cái,

Ở trên xe, Lôi Nghị khái quát nói rõ vụ án, hiện trường đã được kiểm

soát, tang chứng vật chứng đã lấy được. Bây giờ bọn họ đang chạy đến hiện
trường.

Lôi Nghị quay đầu lại nhìn hai người ngồi ở băng ghế sau. Triệu Tấn

Dương không lên tiếng, miệng mím chặt như dây khóa kéo, trong ánh sáng
u tối, có lẽ chân mày cậu ta cũng nhíu lại.

Lôi Nghị thản nhiên cười một tiếng, có lẽ ánh mắt bất đắc dĩ đó chỉ có

Triệu Tấn Dương mới có thể hiểu.

Diệp Trí Viễn thấy Triệu Tấn Dương im lặng, nghi ngờ trong lòng nổi

lên, không thể phá giải, đành hỏi: “Lão đại, giờ chúng ta đi đến đấy là
muốn làm gì?”

Lôi Nghị như có suy tính nhìn lướt sang Triệu Tấn Dương, rồi nói với

Diệp Trí Viễn: “Cậu đoán thử xem.”

Diệp Trí Viễn: “...” Hiển nhiên không ngờ vào lúc này rồi mà Lôi Nghị

còn vòng vo, chỉ đành ngoan ngoãn khó xử đáp: “Không đoán được...”

Lôi Nghị lại hỏi Triệu Tấn Dương: “A Dương, còn cậu?”

Hai ngón cái đan vào nhau của Triệu Tấn Dương không khỏi siết chặt,

giọng ẩn nhẫn lại bình tĩnh, “Để em đi cân, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.